Hạ Tác và Lý Triều Ca giữ im lặng, vì trong đám người được gọi là thành viên của Nhược Cửu Châu kia, không có Chiến Binh tóc đen nào.
Thế cũng tốt, chị từ nãy đến giờ tâm trạng không được ổn lắm, hình như vì Nhược Cửu Châu. Nếu bây giờ gặp mặt, anh sợ hai người sẽ cãi vã, người nhân tạo thầm nghĩ.
Thế nhưng anh lại không biết, Nhược Cửu Châu mà gặp mặt là cãi vã, đánh nhau, thì chỉ có mình anh thôi.
Mặc dù Chiến Binh nào đó giỏi mỉa mai, đi đến đâu cũng gây thù chuốc oán đến đó, nhưng anh ta lại có bản lĩnh khiến người khác tức đến run người mà không dám hó hé lời nào. Lý Triều Ca cũng không phải là người sẽ cãi vã với người khác ở nơi công cộng.
Tuy nhiên, trong lòng cô đang bốc hỏa, không thấy Nhược Cửu Châu thì nhướng mày, khẽ hỏi Hạ Tác bên tai: “Cậu ta không đích thân đến đón em sao?”
Chỉ phái cấp dưới đến, rõ ràng là không xem trọng em trai mình.
Đây rõ ràng là ý nghĩ muốn gây sự rồi, cấp dưới đến không có nghĩa là không coi trọng Hạ Tác. Nhược Cửu Châu là một trung tá, dẫn dắt một trung đoàn bộ binh, chiến sự tiền tuyến không ngừng nghỉ, anh ta bận rộn quân vụ, đương nhiên có thể không sắp xếp được thời gian đến đón Hạ Tác.
Lý Triều Ca hít thở sâu vài lần, mới đè nén được cơn tức giận trong lòng, tự nhủ không nên nhìn người bằng con mắt định kiến.
Mà Hạ Tác thì vô cùng khó hiểu.
“Nhược Cửu Châu vì sao phải đích thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-truong-thanh-cua-nguoi-dan-duong-nhan-tao/5019245/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.