Hạ Tác nhìn thấy một con bướm.
Đôi cánh xanh biếc, mỏng manh như lụa, gần như trong suốt dưới ánh mặt trời. Trong lúc bay lượn, đôi cánh côn trùng rắc xuống những hạt tinh quang vàng bạc.
Như khói nhẹ, như mộng ảo.
Đáng tiếc là người nhân tạo đến nay vẫn chưa phát triển được khiếu thẩm mỹ tử tế, nên Hạ Tác chẳng mảy may cảm xúc gì với con bướm xanh biếc nhỏ bé này, mà có lẽ vẻ đẹp của nó có thể xếp vào top ba trong số các loài bướm được Liên bang ghi nhận.
Cái nhìn đầu tiên, anh chỉ thấy hơi kỳ lạ. Tháng Mười trên hành tinh Vĩnh Minh, gió thu ngày càng lạnh. Theo những gì Nhược Cửu Châu gần đây đã dạy anh trong cuốn “Sinh vật hoang dã Liên bang – Một ngàn loài lính nên biết”, loài bướm vốn nên hoạt động vào cuối xuân và giữa hè, tại sao lại xuất hiện giữa quảng trường Vĩnh Minh đông đúc người như vậy?
Cái nhìn thứ hai, anh thấy con bướm ấy nhẹ nhàng đậu trên mũi của một quân nhân cầm súng đứng sau Tổng thống. Người Chiến binh ấy kinh ngạc nhìn con bướm một giây, rồi đôi mắt đột nhiên mất đi tiêu cự.
Không đúng.
Những hạt tinh quang vàng bạc đó không phải là phấn tự nhiên của bướm, mà là hiện tượng photon xuất hiện khi lĩnh vực tinh thần bành trướng được kích hoạt.
Chỉ Hướng đạo mới có thể mở rộng tinh thần lực ra khỏi cơ thể. Từ bao giờ mà loài bướm, với bộ não còn nhỏ hơn hạt gạo, cũng có thể tiến hóa thành Hướng đạo được? Điều này sẽ đặt những Hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-truong-thanh-cua-nguoi-dan-duong-nhan-tao/5019225/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.