Ba ngày sau, tại Kim Thủy Tinh, thành phố Trung Đường.
Trời lờ mờ sáng, vài vệt sao băng xẹt qua bầu trời. Trong sân vận động trống trải, sân khấu trung tâm chất đầy thiết bị bỏ đi. Hơn chục thiếu niên nam nữ tuổi mười chín, đôi mươi vây quanh đống thiết bị, không biết phải làm sao.
Xung quanh họ, có ba năm cô gái cao ráo mặc đồ tập nhảy đang cùng nhau luyện động tác. Vài chàng trai dùng màn hình quang học mô phỏng hiệu ứng ánh sáng của buổi hòa nhạc, người thì đang điều chỉnh âm thanh. Tóm lại, không có ai rảnh rỗi.
Không đúng, còn một người.
Vài giờ trước, sau khi tập trung ở sân bay, một người lạ mặt bất ngờ xuất hiện trong đội ngũ của họ. Thiếu niên tóc xám xinh đẹp ngồi ở hàng ghế đầu tiên của khán đài, không tham gia vào công việc chuẩn bị cho buổi hòa nhạc. Cậu trải màn hình quang học thành một mặt bàn, chiếu ra hàng chục cuốn sách, đang miệt mài học tập.
Điều này khiến họ muốn đến nhờ cậu giúp đỡ nhưng lại không dám.
Lý Triều Ca vừa đi điều phối công việc cuối cùng với người phụ trách sân vận động trở về, nhìn thấy ánh mắt cầu khẩn của họ, rồi lại thuận theo ánh mắt mà nhìn về phía người em họ thờ ơ của mình, không khỏi thở dài.
Mấy ngày nay Hạ Tác sống cùng cô, không có ai chăm sóc, chỉ một mình lẳng lặng ở nhà. Bây giờ tiếp xúc với người khác một chút cũng tốt.
Thế là cô đi đến, vừa đùa vừa trách.
"Bây giờ chỉ có mấy đứa đang lười biếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-truong-thanh-cua-nguoi-dan-duong-nhan-tao/5019216/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.