Khi chân mất điểm tựa và rơi xuống kẽ nứt, Hạ Tác đã nghĩ đây là do Nhược Cửu Châu cố ý bày kế.
Sau đó anh mới thấy một bộ giáp vũ trang khác còn rơi nhanh hơn cả mình.
Bộ giáp vũ trang của Nhược Cửu Châu lúc này cũng khá thảm hại, không chỉ vô số vết xước do đá để lại trên vỏ giáp ngoài, mà lưỡi đao chém hạm tàu, liên tục hấp thụ năng lượng ngay từ khi khởi động, không chỉ làm giảm hai phần ba mức năng lượng của bộ giáp vũ trang Nhược Cửu Châu trong vài giây ngắn ngủi, mà còn cắt đứt cả cánh tay trái của chính hắn.
Hạ Tác quét mắt một lượt, không thấy máu tươi, biết rằng tay trái của Nhược Cửu Châu đã được rút vào trong nên không bị cắt cùng với cánh tay trái của bộ giáp vũ trang, anh hơi yên tâm một chút.
Anh bật loa ngoài.
"Nhược tiên sinh, anh vẫn ổn chứ?"
Bộ giáp vũ trang bên dưới anh không có tiếng vọng lại.
Không nói gì... là đang giận dỗi, hay là... có chuyện gì rồi?
Người nhân tạo khẽ nhíu mày, miễn cưỡng muốn điều khiển bộ giáp vũ trang di chuyển về phía Nhược Cửu Châu, nhưng họ vẫn đang không ngừng rơi xuống, không có chỗ nào để mượn lực, và trong bộ giáp vũ trang cũng không lắp đặt động cơ phản lực có thể đẩy trong không trung.
Hiện tại thứ duy nhất còn có thể sử dụng là hệ thống chống trọng lực, nhưng...
Hạ Tác liếc nhìn mức năng lượng của mình, lượng năng lượng vốn đã giảm xuống vùng đỏ tươi, sau khi anh bắn vài phát pháo hạt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-truong-thanh-cua-nguoi-dan-duong-nhan-tao/5019204/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.