Tiểu kịch trường:
Vương Thanh: "Đại Vũ Đại Vũ, chúng ta chơi trò cosplay đi."
Đại Vũ: " Được. Em diễn cái gì?"
Vương Thanh: "Đại Vũ em diễn vai đại minh tinh có được hay không?"
Đại Vũ: "Đại minh tinh? Được a, vậy còn anh?"
Vương Thanh: "Anh diễn vai kẻ lang thang là được... Bởi vì hắn sau đó sẽ cưỡng gian đại minh tinh ~ "
Đại Vũ: "Cút!"
...
Phùng Kiến Vũ có chút xui xẻo đứng ở nơi đó đối diện với ba người đang ngồi trên ghế sa lon, cúi đầu quan sát trang phục của mình, sau đó gãi gãi đầu hướng ba người hắc hắc cười ngốc lên.
Vũ ma hận thiết bất thành cương đưa tay vỗ con trai mình một cái, giả vờ tức giận nói: "Con nhìn con giống cái dạng gì, còn không đi thay quần áo!"
Phùng Kiến Vũ bị mẹ nhà mình vỗ một chưởng, sau đó vô tội nháy mắt thuận thế chạy vào phòng ngủ thay quần áo, lưu lại Vũ ma đang không biết phải làm gì cùng Thanh ma đang cười trộm dĩ nhiên còn có một người len lén lau mồ hôi lạnh
"Thanh nhi a, dì nói con chính là quá nuông chìu nó rồi, con nhìn nó hiện tại xem không ra thể thống gì cả!" Vũ ma vừa nghĩ tới con trai nhà mình liền bất đắc dĩ lắc đầu.
"Đại Vũ tốt vô cùng, chủ yếu là bình thường chỉ có hai người bọn con, cũng không có người ngoài, đều là nam..." Vương Thanh nhìn Vũ ma lại lắc đầu cũng than thở, sợ bị phát hiện điều gì, Vương Thanh vội vàng đổi chủ đề.
"Mẹ, hai người tới đây làm chi a?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-truong-thanh-cua-luu-manh/1829850/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.