Gió thổi vào cửa sổ, rèm lụa trắng theo gió thu nhẹ nhàng bay lượn. Ngoài cửa sổ, trăng sáng cong cong treo trên không trung, trên bầu trời còn treo mấy ngôi sao nhỏ nhàn nhạt phát ra ánh sáng yếu ớt. Vương Thanh thở dài, buông người trong ngực ra, đem người bị lạnh đắp kín chăn, sau đó đứng dậy đóng cửa sổ lại.
Tiện tay tắt đèn phòng ngủ, chỉ lưu lại ngọn đèn nhỏ lờ mờ, đem Phùng Kiến Vũ trên giường chiếu mơ hồ nhưng lại vạn phần mê người.
Nếu như giờ phút này Vương Thanh cẩn thận nhìn Phùng Kiến Vũ, có thể rõ ràng phát hiện người này đang bất an, bởi vì ngón tay Phùng Kiến Vũ đang siết chặt gra trải giường, khớp xương có chút trắng bệch, thậm chí hơi phát run.
Cùng người mình thích làm chút chuyện thân mật, Phùng Kiến Vũ đã sớm chuẩn bị tâm lý, chẳng qua là cậu chưa từng nghĩ lần đầu tiên của bọn họ lại diễn ra dưới tình huống chưa có bày tỏ tâm ý. Phùng Kiến Vũ nhắm hai mắt len lén thở dài, thằng ngốc Vương Thanh này, nếu mình không giả bộ uống say, thì hắn khi nào mới chịu bày tỏ tâm ý đây
Cái chăn bởi vì Phùng Kiến Vũ bất an nên chậm rãi tuột xuống đến thắt lưng, Phùng Kiến Vũ cảm giác được ngực một trận lạnh lẽo, nửa hí mắt to trộm nhìn một chút, phát hiện Vương Thanh đưa lưng về phía cậu không biết đang làm gì, Phùng Kiến Vũ vội vàng đem chăn kéo lên đậy kín, đem mình rúc ở trong chăn, chỉ lưu lại một cái đầu nhỏ ở bên ngoài lẳng lặng nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-truong-thanh-cua-luu-manh/1829831/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.