Edit: Lươn Trúa, Chây
Beta: Maria
–
Vì thế, Hạ Đằng từ thùng rác tìm được câu đối bị Từ Lãng ném đi, mà Từ Lãng ở bàn đọc sách trước ban công chờ Hạ Đằng đọc.
“Gia tiếp cát tường vạn sự hưng, môn nghênh phú quý bách sự vượng*” Hạ Đằng thì thầm: “Ngụ ý thật tốt ~”
*Đại khái là: Nhà đón vận may vạn sự hanh thông/ Nghênh đón giàu sang trăm điều suôn sẻ.
Đây là lần đầu tiên Từ Lãng viết câu đối, nhưng cũng may rất nhanh đã viết xong rồi.
Sau đó anh nhìn thấy vẻ mặt sùng bái của Hạ Đằng: “Cậu viết thật đẹp! Còn hơn những bản rao bán bên ngoài luôn ấy.”
“Đi thôi, tôi đi dán.” Từ Lãng cười, sau đó dẫn theo Hạ Đằng cùng nhau dán câu đối.
Hạ Đằng phụ trách ở dưới xem dán có lệch hay không, Từ Lãng phụ trách dán.
Hai người nhanh chóng dán xong.
Dán câu đối xong, nơi này càng có thêm cảm giác của gia đình.
Trong ngày 30, Hạ Đằng đi theo Từ Lãng cùng nhau học tập, làm bài tập của năm vừa rồi.
Buổi tối cùng nhau ăn bữa cơm đoàn viên.
Từ Lãng nhìn Hạ Đằng ngoan ngoãn làm bài tập, nói: “Đi ra ngoài với tôi một chút.”
Tuy Hạ Đằng không biết là phải làm gì nhưng cũng ngoan ngoãn đuổi kịp Từ Lãng.
“Mang mũ đi.” Từ Lãng nói.
“Được rồi!”
Trẻ con trong tiểu khu đều tụ họp ở dưới, bởi vì người lớn phải đợi rạng sáng mới có thể bắn pháo hoa cho nên đám trẻ con này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-trung-sinh-sung-vo/3458675/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.