Từ Lãng phát hiện Hạ Đằng thông minh hơn anh tưởng, bất kỳ điều gì đều chỉ cần nói một lần đã hiểu, lúc ý kiến hai người không hợp nhau, Hạ Đằng cũng sẽ nhanh chóng điều chỉnh trạng thái để tiếp thu ý kiến của anh.
Điều quan trọng nhất chính là trong lần kiểm tra cuối kỳ này, thành tích của Hạ Đằng đang thuộc danh sách hạng chót lập tức nhảy tới vị trí giữa bảng.
Mặt khác, mấy người Lâm Sách đã hoàn thành bộ phim, còn nhanh hơn so với tưởng tượng của anh.
Từ Lãng tranh thủ thứ bảy chủ nhật đến xem qua, bởi vì không chèn quảng cáo vào, chất lượng tác phẩm cao hơn nhiều so với kiếp trước.
Kỳ nghỉ đông, Hạ Đằng về nhà sau khi nhận thành tích thi của mình.
Còn Từ Lãng nhân lúc nghỉ đông thu xếp chuyện công ty.
Anh đã quyết định mở một công ty về mảng phim.
Mà phim điện ảnh chiếu trước khi ăn tết, tiết mục điện ảnh mừng năm mới đại đa số đều có bối cảnh, bọn họ không chen vào được.
Phim điện ảnh tuy rằng không có minh tinh, đạo diễn cũng chỉ là người mới, thậm chí còn không tuyên truyền, nhưng vừa công chiếu đã gây nên sóng to gió lớn.
Những người đã xem qua bộ phim đều tự động tuyên truyền hoặc xem lại lần hai.
Không cần phải nói, bộ phim đã hot, mặc dù doanh thu phòng vé ngày đầu tiên không lý tưởng nhưng nó vẫn tiếp tục tăng trong tuần tiếp theo.
Lúc này Từ Lãng cũng có tài chính đăng ký công ty.
Bởi vì nguyên do thời gian anh còn tìm giám đốc quản lý chuyên nghiệp.
Từ Lãng làm xong mọi chuyện rồi về nhà, lúc ăn cơm một mình đột nhiên nhớ tới người cùng ăn với mình.
Bởi vì Hạ Đằng không có điện thoại nên lâu như vậy rồi hai người chưa liên lạc với nhau.
Ngay lúc này, điện thoại Từ Lãng đột nhiên kêu lên.
【 Ngân hàng Hoa Hạ 】 thẻ Hoa Hạ ( **0267),bạn đã nhận thành công 7710.91 tệ vào lúc 19:00 ngày 19 tháng 01, số dư hiện tại là 87713.52 tệ.”
Từ Lãng hơi sửng sốt, sau đó đột nhiên cảm thấy số tiền này là Hạ Đằng gửi vào.
Anh không dùng thẻ này, hơn nữa cũng chỉ có Hạ Đằng biết số thẻ.
Nhưng không phải Hạ Đằng đi về quê hả? Vì sao lại có tiền được?
Từ Lãng đột nhiên nhớ ra, vào thời điểm này của kiếp trước, Hạ Đằng đã bắt đầu đi đóng phim nhưng đều là diễn viên quần chúng.
Từ Lãng đặt vé máy bay đi đến thành phố B ngay trong ngày.
Từ Lãng cũng không chắc suy đoán của mình đúng hay không, nhưng dù sao anh vẫn đến.
Sau khi tới Hoành Điếm anh mới phát hiện ra rằng có quá nhiều đoàn phim quay ở đây.
Từ Lãng không còn cách nào khác, dựa vào tên của đoàn phim và ký ức kiếp trước của mình bắt đầu tìm.
Nhiệt độ ngoài trời của thành phố B xuống dưới 0 độ.
Cuối cùng, Từ Lãng cũng đã tìm thấy người mình muốn tìm.
Bởi vì vẫn luôn đi theo anh ăn cơm, chạy bộ, người vốn hơi béo đã gầy trở lại rồi.
Tuy nhiên, hiện tại so với trước kia còn gầy hơn nữa.
Cô mặc một chiếc áo ngắn tay mỏng manh, lao vào làn mưa nhân tạo nói với người phụ nữ đang cầm ô: “Cầu xin cô, hãy cứu lấy con của tôi.”
Cảnh này vô cùng quen thuộc, lúc trước anh xem qua, Hạ Đằng diễn nữ số 3, là một người mẹ bi tình.
Người phụ nữ kia trực tiếp kêu ngừng: “Đạo diễn, làm lại.”
Người phụ nữ kia là nữ số 1.
Lúc trước bộ phim này còn truyền ra tin tức nói Hạ Đằng không tôn trọng tiền bối.
Sau khi bị kêu ngừng, Hạ Đằng hơi không biết làm sao, cũng không ai tiến lên lau nước mưa cho cô, cô mặc áo ngắn tay mỏng manh, đứng ở một bên, nhìn đạo diễn trấn an cảm xúc của nữ số 1.
Từ Lãng an tĩnh đứng ở tại chỗ, nhìn dáng vẻ ngốc ngốc của Hạ Đằng.
Cảnh này quay không dưới năm lần, rốt cuộc vẫn qua.
Hạ Đằng thở dài nhẹ nhõm.
Sau khi kết thúc công việc, Hạ Đằng ngồi một mình ở trong một góc ăn cơm hộp.
Sau đó thì thấy đạo diễn đi qua.
“Tiểu Hạ, chuyện hôm nay cô cũng đừng để ở trong lòng.” Đạo diễn ngồi ở bên cạnh Hạ Đằng.
“Cháu không để ở trong lòng đâu ạ.” Hạ Đằng nhẹ giọng nói.
“Đúng rồi, đạo diễn, lần phát tiền lương sau có thể trước mùng một không ạ?”
“Không phải hôm qua mới phát hả? Không đủ dùng hả?”
“Không phải ạ, cháu mua quà cho lão đại của cháu.” Hạ Đằng hơi xấu hổ nở nụ cười.
“Lão đại của cháu á? Chắc là bạn trai cháu hả?” Đạo diễn cười nói.
“Bác đừng nói bậy, nếu thật là bạn trai cháu vậy anh ấy thiệt thòi rồi.” Hạ Đằng đường hoàng ngay ngắn nói: “Người giống như lão đại của cháu thì tiên nữ trên trời cũng không nhất định có thể xứng với anh ấy.”
“Được rồi.” Đạo diễn cười: “Cháu bị hạ cổ rồi.”
“Nói nhiều với người phàm phu tục tử như bác cũng vô dụng.” Hạ Đằng trợn trắng mắt: “Bây giờ cháu nghĩ đến suất diễn buổi chiều lại cảm thấy lòng bi thương.”
Từ Lãng: “…”
Từ Lãng gọi điện thoại cho Lâm Sách.
“Đầu tư vào đoàn phim “Dũng Cảm”? Từ từ, tôi đi hỏi một chút bọn họ có thiếu tài chính hay không.”
Lâm Sách nhanh chóng gọi điện thoại lại, không chỉ có như thế, gửi cho Từ Lãng cả số điện thoại của đạo diễn.
Từ Lãng nhanh chóng liên hệ với đạo diễn.
Vì thế, Hạ Đằng học thuộc lời thoại thì nghe nói có nhà đầu tư muốn tới kiểm tra tiến độ.
Những nữ diễn viên khác đều cho người trang điểm lại lần nữa.
Đạo diễn cũng vui mừng khôn xiết, bởi vì đối phương cũng nói chuyện giữ lời, không chỉ có tài chính mà thời gian ngắn như vậy đã đến, lại còn có nói sẽ đưa tới thiết bị mới tân tiến của Âu Mỹ để dùng.
Hạ Đằng vẫn là dáng vẻ phụ nữ nông thôn nghèo khổ bần cùng kia.
Ở bên trong một đám nữ diễn viên có vẻ không hòa hợp.
Hạ Đằng cũng không thèm để ý, tiếp tục nghiền ngẫm lời kịch của mình.
Sau đó thì nghe được giọng nói của nữ diễn viên bên cạnh: “Trời ơi, nhà đầu tư này thật trẻ tuổi… thật đẹp trai…”
Hạ Đằng ở trong lòng lải nhải, có đẹp cũng sẽ không đẹp bằng Từ Lãng được.
Sau đó ngước mắt thì thấy được người quen!!! Anh đang nói chuyện với đạo diễn.
Hạ Đằng nhanh chóng lui về phía sau, tránh ở phía sau một đám nữ diễn viên.
Cô cũng không biết vì sao, dù sao bản năng nói cho cô, không thể để Từ Lãng nhìn dáng vẻ hiện tại này của mình.
Sau đó phản ứng thứ hai mới là, hả? Từ Lãng là nhà đầu tư mà nữ diễn viên nào đó vừa mới nói là giàu nứt đố đổ vách, nếu như ôm đùi thì về sau tài nguyên sẽ không cần phải lo nữa?
Hạ Đằng chưa bao giờ sẽ hoài nghi sự lợi hại của Từ Lãng, đối với giả thiết này trong vài giây đã tiếp nhận rồi.
Sau đó tiếp theo liền cảm thấy những cô gái này hoàn toàn không xứng với Từ Lãng.
Dù sao thì nữ diễn viên ít tuổi nhất ở đây cũng lớn hơn bọn họ năm sáu tuổi.
Ngay lúc này, Hạ Đằng trong lúc vô ý thấy được mặt mình trong gương, từ từ, dáng vẻ cô giống như quỷ như thế này, Từ Lãng hẳn là sẽ không nhận ra đúng không?
Vừa mới bắt đầu cô quá kích động, bây giờ mới phản ứng lại, cô gầy đi, trên mặt còn các loại đồ vật, nhận ra được thì thật kỳ quái.
Vì thế, Hạ Đằng thở dài nhẹ nhõm một hơi, dứt khoát tiếp tục nhớ lời kịch, nghiền ngẫm nội tâm nhân vật.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]