5,“Cô bé không có lương tâm, qua cầu liền rút ván.”
Sau đó thức trắng đêm không ngủ.
Mãi đến khi sắc trời nhá nhem, tôi mới mê man chìm nhắm mắt.Anh ta chợt cười nhẹ, chảy trong khoang kín giống như giai điệu của đàn Cello, quyến rũ khiến lòng người run lên.Mặc dù mỗi lần em viết luận văn đều giống như một lần khó sinh.
Lúc tôi bị mẹ kéo dậy khỏi giường còn không biết hôm nay là ngày gì.
“Hôm nay Trần Nam về Thượng Hải, mau dậy tiễn nó đi.”Chương sau
Thế là tôi bị bắt phải mặc quần áo trong khi còn đang buồn ngủ, bị kéo ra ngoài gia nhập đội ngũ tiễn đưa.Tôi nghĩ về trái tim hết mình chỉ biết nghiên cứu khoa học của người cố vấn của tôi, rớm nước mắt đồng tình.Khi đôi môi như hoa đào của anh ta mở ra khép lại, tôi thầm nhẩm nguyên lý dao động điện tử trong lòng.
Tôi trơ mắt nhìn mẹ tôi đặt hai hộp rượu vang đỏ, một thùng cherry, ba bao tải lớn không biết là đặc sản gì, một con gà cùng với một chiếc vali 28 inch lên xe của Trần Nam.“Trần Nam, tôi không biết chuyện ‘đính hôn từ bé’ là như thế nào. Nhưng chúng ta đều là thanh niên trong thời đại mới rồi, không chịu ảnh hưởng bởi những suy nghĩ phong kiến đó. Hai chúng ta không thể nào đâu, anh đừng lo!”
Chưa thấy cái vali lớn như vậy bao giờ, tôi cố ý nhìn qua.Trong giấc ngủ, hình như có thứ gì đó ấm áp lướt qua má tôi, hơi ngứa, còn có một giọng nói quen thuộc khó tả văng vẳng bên tai tôi:Tôi gật đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tinh-yeu-cua-nu-thac-si/1006863/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.