Chương trước
Chương sau
Cô nhân viên trẻ tuổi bị cô ta mắng không ngẩng đầu lên được, thấp giọng nói: “Tôi, tôi đã biết, thưa cửa hàng trưởng.”
Tôi có chút không vui, nhưng ngẫm lại mình bây giờ quả thật là nghèo rớt mồng tơi, cũng không nói gì vẫy tay với cô nhân viên trẻ tuổi kia, nói: “Làm phiền cô tới đây một chút.”
Cô nhân viên trẻ tuổi nhìn về phía cửa hàng trưởng kia một chút, cửa hàng trưởng trợn trắng mắt không nói gì, cô ấy đi tới, mặt có chút đỏ, xem ra là một em gái sinh viên đi làm chưa được bao lâu.
Tôi lấy ra đôi bông tai kim cương, nói: “Ở đây cũng mua đồ trang sức đúng không, cô xem đôi bông tai này một chút, đáng bao nhiêu tiền.”
Cô nhân viên trẻ tuổi cầm lên để xuống xem vài lần, bỗng nhiên ngạc nhiên nói: “Đây, đây là kim cương!
Còn là PT950! Trời ạ!”
Khi cô ấy vừa kêu lên, tất cả nhân viên trong cửa hàng đều vây lại, cửa hàng trưởng là người tới nhanh nhất, chanh chua mà nói: “Nói lớn tiếng như vậy làm gì, không biết bây giờ đồ giả rất nhiều sao?”
Sắc mặt tôi trầm xuống, lạnh lùng nói: “Nói chuyện phải có căn cứ, cô dựa vào cái gì nói đồ trang sức của tôi là giả cơ chứ?”
Cửa hàng trưởng hừ lạnh một tiếng, nói: “Giả không thể thật, thật không thể giả, có phải thật hay không, phải nhìn qua mới biết được. Lấy tới tôi xem một chút.”
Nữ nhân viên ngây ngô đem bông tai đưa qua cho cô ta, cô ta cầm lên, căn bản không có nhìn kỹ, lập tức châm chọc nói: “Bây giờ ở đâu có kim cương lớn như vậy, lại còn là loại kim cương PT250 trân quý như vậy, làm sao lại dùng để làm bông tai chứ? Đồ của cô cũng quá giả rồi đấy.”
Nói xong, cô ta đem bông tai ném đến trước mặt tôi, giống như đuổi tên ăn mày vậy, vẫy tay nói: “Mau mau cút đi, nếu không đi, tôi lập tức báo cảnh sát.”
Tôi giận dữ: “Nhặt lên cho tôi.”
Cửa hàng trưởng đưa tay chỉ thẳng vào mũi của tôi, nói: “Thế nào, một tên lừa đảo như cô lại còn thái độ nữa à?”
Lời còn chưa nói hết, chỉ nghe thấy một thanh âm nói: “Nơi này sao lại ồn ào vậy?”
Cửa hàng trưởng nhìn lại, lập tức tinh thần tỉnh táo, có thể thấy được đây là người có tiếng nói, vội vàng chạy tới, nói: “Quản lý Trương, nơi này có một người phụ nữ lừa đảo, tôi chính là muốn đuổi cô ta đi.”
“Phụ nữ lừa đảo sao? Ở đâu?” Quản lý Trương quay đầu nhìn tôi một chút, con mắt lập tức sáng lên: “Vị này là…”
Cửa hàng trưởng thấy ánh mắt người đàn ông nhìn tôi có chút không đúng, trong mắt lập tức hiện lên một tia ghen ghét: “Quản lý Trương, người phụ nữ lừa đảo này đem một đôi bông tai kim cương giả đến bán, kim cương còn to như vậy. Anh nói xem bây giờ kim cương khó gặp như thế, ai còn dùng để làm bông tai chứ.”
“Ồ?” Quản lý Trương nói: “Bông tai ở đâu, để tôi nhìn một chút?”
Cửa hàng trưởng hai tay ôm ngực, liếc mắt, nói: “Trên mặt đất kia.”
Quản lý Trương nhặt lên, tỉ mỉ nhìn một lần, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc, tiến lên phía trước nói: “Thưa cô, cho hỏi, đôi bông tai này cô lấy từ đâu vậy ạ?”
Tôi lạnh lùng liếc mắt nhìn anh ta: “Thế nào, anh cho rằng là tôi trộm được đấy à?”
“Không không không, tôi không có ý này.” Anh ta nói: “Như vậy đi, đôi bông tai này của cô giá trị quá cao, tôi không cách nào quyết định được, vừa khéo giám đốc chúng tôi ở ngay trên tầng, tôi cầm cho giám đốc xem qua nhé.”
“Chờ một chút.” Tôi giơ tay lên nói: “Vật trân quý như vậy, anh cứ lấy đi trước mặt tôi như thế, cửa hàng vàng bạc châu báu của các anh thật chuyên nghiệp quá nhỉ. Cửa hàng trưởng của các anh đem bông tai kim cương của tôi ném trên mặt đất, anh lại không phân tốt xấu lấy đi, tôi ngược lại muốn hỏi một chút, nếu chút nữa các anh không thừa nhận chuyện này thì làm sao bây giờ?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.