Tôi im lặng một hồi, giao Nguyệt Hy lại cho anh ta: “Vân Kỳ, phiền anh giúp tôi chăm sóc con gái một chút.”
Vân Kỳ nhíu mày: “Em muốn làm gì?”
“Bạn của tôi bị quỷ vương của thành phố quỷ này bắt lại rồi, tôi phải đi cứu anh ta.”
“Thành phố quỷ này không hề đơn giản, quỷ vương kia e là cũng không phải dạng bình thường đâu.” Vẻ mặt Vân Kỳ u ám nói: “Rất nguy hiểm.”
“Cao Thanh Hoàng là bạn của tôi, tôi không thể mặc kệ anh ta không quan tâm được.” Tôi kiên định nói.
Vân Kỳ trầm mặc một hồi, nhẹ giọng hỏi: “Khương Lăng, nếu như anh xảy ra chuyện, em sẽ tới cứu anh giống như vậy chứ?”
Tôi hơi sửng sốt, nhìn thấy niềm kỳ vọng trong mắt anh ta, lập tức nghiêm túc nói: “Vân Kỳ, Khương Lăng tôi đối đãi với bạn bè từ trước tới nay đều là tri kỷ tâm can. Nếu như anh là bạn bè của tôi, tôi nhất định sẽ cứu anh mà.”
Vân Kỳ bất đắc dĩ nở nụ cười, ôm Nguyệt Hy vào trong ngực: “Anh sẽ không ngăn cản em đâu, dù sao cũng ngăn không được. Khương Lăng, chú ý an toàn.”
“Mẹ ơi!” Nguyệt Hy không ngừng nắm lấy tay áo của tôi, tôi nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của con bé, nói: “Nguyệt Hy, nhất định phải ngoan ngoãn nghe lời của chú Vân nghe chưa? Yên tâm đi, mẹ rất nhanh sẽ trở lại thôi.”
Trong đôi mắt to của Nguyệt Hy đong đầy nước mắt: “Mẹ nhớ về sớm một chút đấy nhé.”
Tôi cảm thấy trái tim dường như bị thứ gì đó lấp đầy, cúi người nhẹ nhàng hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1079128/chuong-725.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.