Tia sáng đó hóa thành một thanh đao Yến Nguyệt dài hai mét, trên đao có một đám lửa không ngừng chuyển động.
Tôi giơ con dao lên, hét lên rồi chém vào mặt con ma vô diện.
Nhát dao này dường như đã chia cắt hư không, con ma vô diện hét lên một tiếng xé nát tim phổi, cơ thể của nó nứt thành hai nửa.
Hai nửa cơ thể bắt đầu bị ngọn lửa thiêu đốt, con ma vẫn chưa chết hẳn, nó không ngừng giãy giụa, tôi bước lên chém vào gương mặt hoa cúc của nó, nửa thân trên của nó lập tức trở nên yên lặng.
Con ma vô diện, hoá ra cũng chỉ có như vậy thôi!
Đột nhiên, có tiếng mở cửa vang lên, tôi quay đầu lại thì thấy cánh cửa bằng kim loại đang từ từ mở ra, lộ ra một khuôn mặt quen thuộc.
Gương mặt tôi sa sầm lại, vung một dao vào sát cổ anh ta, anh ta bị dọa một phen, vội vàng nói: “Em dâu, cẩn thận một chút, là tôi đây.”
“Tôi chính là muốn chém anh đấy.” Tôi tức giận nói: “Tại sao anh lại lừa tôi đến đây?”
Uông Lạc lo lắng nói: “Tôi cũng bị cái tên họ Thượng đó lừa! Tên khốn kia lấy một viên đá vỡ ra lừa tôi, ông ta nói rằng nó được tìm thấy ở quanh cột trụ không gian ở phía đông bắc. Bên trong viên đá đó có linh khí rất mạnh mẽ, tôi còn tưởng là bảo vật gì nữa đấy?”
Tôi khịt mũi: “Tôi không thể nào tin anh được.”
Uông Lạc xua tay nói: “Em có tin hay không thì tùy em, chúng ta phải ra ngoài trước đã, xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1079103/chuong-700.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.