Chu Nguyên Hạo nhìn chúng tôi, vẻ mặt vô cùng đáng sợ, trên người anh tỏa ra hơi thở làm cho cả Tống Anh cũng không nhịn được lùi lại vài bước, còn Thiên Phàm đang ngoan ngoãn ôm cái đuôi của mình nằm dài trên nệm, chui ra đằng sau lưng Đa Đa trốn.
“Khương Lăng, bảo vệ Nguyệt Hy.” Chu Nguyên Hạo nhỏ giọng nói: “Bất luận là ai, dám có can đảm làm tổn thương vợ và con gái của anh, anh đều sẽ khiến cho người đó phải trả giá lớn.”
Trong Hà Thành to lớn, bóng đêm chập chờn, Mộ Ngọc Khiết đã ngồi trên máy bay để bay ra nước ngoài, cô ta có hơi lo lắng nhìn thoáng qua chiếc đồng hồ Thụy Sĩ đeo trên cổ tay, bom hẹn giờ sắp tới thời gian rồi.
Khóe miệng cô ta nhếch lên, nụ cười lộ ra vài phần đắc ý.
Khi còn nhỏ, bác đã muốn gả cô ta cho Chu Nguyên Hạo, vậy nên vẫn luôn bảo cô ta tìm mọi cách để tiếp cận anh, cô ta cũng thực sự không biết xấu hổ mà sử dụng tất cả thủ đoạn có trên người, tuy rằng không lay động được Chu Nguyên Hạo, nhưng khi đó Chu Nguyên Hạo hoàn toàn không có bạn bè, ai cũng trốn tránh anh ấy, vì vậy anh ấy vẫn có vài phần ấn tượng tốt về cô ta.
Sau đó cô ta lại thi đậu đại học ở nước ngoài, xuất ngoại, bèn ném Chu Nguyên Hạo ra sau đầu. Hoàn cảnh gia đình của cô ta giàu có, nhưng chỉ có một tật xấu là thích đánh bạc.
Tiền mà cô ta có đều thua hết ở Las Vegas rồi, còn thiếu nợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1079084/chuong-681.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.