Chương trước
Chương sau
Anh hỏi tôi: “Em đã đặt tên cho bé con chưa?”
Tôi lắc đầu nói: “Sau khi sinh hạ bé con, em đã đi chuyển thế đầu thai ngay, còn chưa kịp đặt tên cho nhóc nữa.”
Chu Nguyên Hạo sờ cằm nói: “Vậy thì đặt tên là Chu Nguyệt Hy, ý nghĩa là ánh trăng dịu dàng, con bé chính là ánh sáng trong cuộc đời của chúng ta.”
Tôi bày tỏ sự không hài lòng: “Tại sao lại là họ Chu?”
Nguyên Hạo cau mày nói: “Không phải họ Chu thì là họ gì?”
“Đương nhiên là họ Khương rồi.” Tôi nói: “Nhà họ Khương chúng em, mỗi đời đều phải có một đứa con gái mang họ Khương.”
Chu Nguyên Hạo sa sầm mặt: “Không được, con gái nhất định phải theo họ của anh, những thứ khác đều tùy em, chỉ có cái này là không được.”
Sắc mặt tôi cũng không vui, tiến lên cướp lấy con gái: “Bé con là em sinh, em đặt cho con họ gì thì con họ đó.”
Anh giấu con gái ra phía sau, sau đó một tay vòng ra ôm chặt eo tôi, kéo tôi vào trong ngực anh, tiến tới bên tai tôi nói khẽ: “Nghe lời nào, con gái lớn cùng họ anh, con gái thứ hai cùng họ em.”
Tôi ở trong ngực anh đánh nhẹ anh một cái: “Nếu đứa thứ hai là con trai thì sao?”
“Vậy chúng ta sinh thêm đứa thứ ba, thứ tư.” Anh nói mà không hề biết xấu hổ.
Tôi khinh thường anh, nói: “Ai nói muốn sinh con với anh chứ?”
“Em đã đồng ý, cùng anh sinh thật nhiều con, cho nhà họ Chu con cháu đầy đàn mà.”
Anh cười với tôi: “Làm sao? Em đã qên rồi hả? Vậy thì anh lập tức nhắc cho em nhớ.”
“Đừng làm loạn.” Tôi đẩy anh một cái: “Bé con còn ở đây nữa mà.”
“Dù sao bé con cũng còn nhỏ, cũng không thấy nhìn thấy được.”
Tôi không nhịn được liếc mắt nhìn anh một cái: “Vậy nếu bé con có thiên phú thì sao.”
“Vậy chúng ta dùng vải đen che mắt con lại.”
“Đừng nhiều lời nữa.” Tôi nói: “Bây giờ em là người thường, không thích hợp ở địa ngục lâu, trước tiên chúng ta cứ đưa con về nhân gian rồi nói sau.”
Chu Nguyên Hạo tươi cười nói: “Được.”
Chúng tôi từ phủ tướng quân đi ra, cánh cửa đá sau lưng dần đóng lại, đối với người khác mà nói, cái cửa đã này nặng mười triệu cân, chỉ cần tôi không ở đây, không ai có thể xông vào cả.
Tư Liên Vương còn đang đợi ở cửa, anh ta nhìn bé con trong lòng tôi, khiếp sợ nói: “Tướng quân, bé con này là…”
Không đợi tôi nói, đã nghe thấy giọng nói đắc ý của Chu Nguyên Hạo: “Là con gái của tôi cùng Khương Lăng.”
“Cái gì?” Tư Liên Vương kinh ngạc đến không nói ra lời, dường như không thể nghĩ ra, chúng tôi mới đi vào mấy tiếng thì đã có thêm một đứa con gái rồi.
Tôi nghiêm túc nói: “Tư Liên Vương, bình an của địa ngục giao cả cho anh.”
“Ngài cứ yên tâm.” Tư Liên Vương nói: “Chỉ cần tôi còn một hơi thở, tôi vẫn nhất định sẽ canh giữ địa ngục.”
Tôi đè tay lên bả vai anh ta, trịnh trọng nói: “Cảm ơn anh, Tư Liên Vương.”
“Việc này vốn dĩ là chức trách bổn phận của tôi.”
Anh ta và một đám tướng lĩnh quân trấn ngục đưa tôi ra, chờ tôi đi mấy bước, bỗng nhiên anh ta gọi tôi lại: “Tướng quân, xin ngài bảo trọng!”
Ngực tôi nóng lên, cả người nhiệt huyết sôi trào: “Mọi người bảo trọng!”
“Cấp dưới của em thật là trung thành.” Chu Nguyên Hạo nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.