Ông ta lấy điện thoại, mở bản đồ ra cho tôi xem. Đó là một địa điểm nằm ở chân một ngọn núi, cách Chùa Bồ Đề không xa.
Chúng tôi bàn bạc một chút, đến sáng mai khi bộ đội đặc chủng đến thì chúng tôi sẽ lên đường.
Tối hôm đó chúng tôi nghỉ lại ở sương phòng phía Tây, dựa theo phong tục, cho dù là vợ chồng thì cũng không được ở chung một phòng trong nhà người khác, vì vậy bốn người chúng tôi mỗi người ngủ một phòng.
Ngủ đến nửa đêm, đột nhiên tôi cảm giác được cái gì nên lập tức mở mắt.
Tôi thả sức mạnh tinh thần ra ngoài, phát hiện một bóng dáng màu xanh xinh đẹp mỹ lệ, trên người khoác áo tơ lụa màu trắng bay bay, ánh trắng chiếu rọi khiến bóng người cô ta như được phủ một lớp sương bạc nhàn nhạt.
Rất đẹp, cực kỳ đẹp, tôi đã từng nhìn thấy không ít người đẹp. Phụ nữ trong giới tu đạo rất ít người có dáng vẻ xấu xí, nhưng mà đẹp giống như vậy thì thật sự là vô cùng hiếm thấy.
Xem ra, đây chính là vị phu nhân họ Lục ôm hận mà chết kia.
Thân hình cô ta lơ lửng, trong nháy mắt đã đi tới trước căn phòng cách vách.
Sắc mặt tôi trầm xuống, đó là phòng của Chu Nguyên Hạo. Cái cô nàng không biết xấu hổ này định làm gì?
Thân hình mợ chủ Lục thoắt một cái, xuyên tường vào phòng. Chu Nguyên Hạo vốn đang ngủ. Cô ta vừa vào cửa, anh lập tức tỉnh: “Người tới là ai vậy?”
Mợ chủ Lục đúng lúc nở một nụ cười duyên dáng, gương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1079053/chuong-650.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.