Tôi tiếp tục nói: “Đáng tiếc, tên Phong Sơ này, là gián điệp hai mặt, cậu ta hận tôi vì đã biến cậu ta thành quân cờ, vậy nên anh sai cậu ta hạ độc Phượng Hoa cho tôi, cậu ta không hề do dự làm ngay. Cậu ta có thể dễ dàng thành công hạ độc tôi như vậy, cũng là bởi vì, cậu ta là người của tôi.”
Tôi đi đến trước mặt Chu Nguyên Hạo, nhẹ nhàng nâng cằm anh ấy lên, đến gần tai anh ấy, nhỏ giọng nói: “Nguyên Hạo, thật ra anh đã nghi ngờ từ lâu đúng không, nếu không, tại sao anh lại cố tình để cậu ta tới hạ độc tôi?”
Anh ấy nắm lấy cổ tay của tôi, ôm tôi vào trong ngực, nụ cười có hơi chua xót: “Em nói không sai, anh đúng là có sự nghi ngờ. Chỉ là từ trong miệng em nói ra những câu này, làm anh đau lòng quá.”
Tôi cười nói: “Tôi kiếp trước, là Tướng quân Trấn Ngục, đối thủ của tôi, là các hồn ma nham hiểm xảo quyệt mấy người, phải đối phó với các người, tôi làm sao có thể là một đóa hoa trắng nhỏ lương thiện trong sáng được đây? Các người nghĩ rằng tôi rơi vào con đường ma quỷ rồi, nhưng các người có từng nghĩ tới, có lẽ tôi bây giờ, mới thật sự là tôi.”
Tay Chu Nguyên Hạo ôm eo tôi hơi dùng sức, làm cho tôi dán chặt vào cơ thể anh ấy, cúi đầu nhìn tôi, nói: “Anh nham hiểm xảo trá, em lại tiểu nhân đê tiện, chúng ta đúng là trời sinh một cặp. Khương Lăng, anh mặc kệ em có nhập ma hay không, anh đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1079020/chuong-617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.