Trên mặt Chu Nguyên Hạo tràn ngập bực bội: “Cô là ai mà cũng dám cản tôi?”
Tống Anh ngẩng đầu, hoàn toàn không sợ: “Bệ hạ, nếu như người thật sự thích tướng quân, thì cũng đừng có đi làm loạn tinh thần của ngài ấy, tránh làm hại tướng quân tẩu hỏa nhập ma.”
Khuôn mặt Chu Nguyên Hạo trở nên vô cùng khó coi, nhưng lại không thể làm gì khác, đành phải ngắm nhìn tôi ở phía xa xa, trong ánh mắt anh tràn đầy đau xót.
Chúng tôi mau chóng ra khỏi khu nội trú, Cao Thanh Hoàng trực tiếp xông vào trong làm sương đen, xuyên qua màn đêm vô cùng dày đặc, lúc ra ngoài lần nữa thì phát hiện lại quay về trong bệnh viện, bầu trời trên đỉnh đầu bệnh viện đã biến thành màu đỏ máu rồi.
“Nguy rồi, chúng ta bị bao vây rồi.” Tống Anh lo lắng nói.
“Đi lên mái nhà.” Chu Nguyên Hạo nói: “Tôi sẽ bày bố một cái pháp trận, Khương Lăng đã không chịu nổi nữa rồi.”
Ý thức của tôi đã dần trở nên mơ hồ đôi chút, trong mắt lấp lóe ánh đỏ, mắt thấy mình sắp tẩu hỏa nhập ma rồi.
Cao Thanh Hoàng cắn răng, đành phải đồng ý, thang máy đã bị một loại thực vật quỷ dị chiếm lĩnh, chỉ có thể đi thang bộ. Chu Nguyên Hạo đi lên phía trước mở đường, Tống Anh ở phía sau hỗ trợ.
Trong bệnh viện, ngoại trừ hồn ma bình thường bên ngoài, ác quỷ địa ngục cũng càng ngày càng nhiều, khi Chu Nguyên Hạo thả ra âm khí, ác quỷ cấp thấp đều nhao nhao lui ra, có những thổ địa địa ngục nhào tới phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1079017/chuong-614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.