Tuy rằng đã tìm được biện pháp để mở nhưng vì kéo dài thời gian, chúng tôi dứt khoát ngồi ở trước mặt quỷ quan tài, người của Âm Dương Liêu khẳng định đang đứng từ xa xa giám sát chúng tôi, nhìn thấy chúng tôi như thể đang thi pháp vậy.
Ngồi nhàn rỗi quá nhàm chán, tôi gần như ngủ thiếp đi. Bỗng nhiên, Chu Nguyên Hạo mở mắt ra, khóe miệng nhếch lên một nụ cười đắc ý: “Được rồi.” Nói xong, anh cao giọng nói: “Người đâu!”
Một tiếng này tràn ngập khí thế của vương giả, là cái loại khí chất lâu năm ở trên người, tự nhiên mà có được, làm cho người ta không tự chủ được muốn khom lưng, phục tùng mệnh lệnh của anh.
Người bước vào là Takahisa, anh ta mỉm cười, nói rất lễ phép nhưng giọng điệu lại mang theo một tia khinh thường: “Các vị có phân phó gì?”
“Đi lấy rượu tới đây.” Chu Nguyên Hạo nói: “Càng nhiều thì càng tốt.”
Nụ cười trên mặt Takahisa không gượng nổi nữa rồi, các người ngồi ở chỗ này nửa ngày chẳng chịu làm gì, hiện tại thế mà còn muốn đòi chúng ta muốn uống rượu, anh thật sự coi Âm Dương Liêu chúng ta là kẻ ngốc sao?
Anh ta cười lạnh một tiếng: “Ba vị vẫn là nên chuyên tâm nghiên cứu làm thế nào để mở quỷ quan tài cho tốt đi, thủ lĩnh Âm Dương của chúng tôi chỉ cho các người thời gian là mười hai tiếng đồng hồ, hiện tại đã qua sáu tiếng đồng hồ rồi, còn lại sáu tiếng đồng hồ, nếu các người không thể mở quỷ quan tài, xin thứ lỗi, chúng ta đành phải đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078934/chuong-531.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.