Lúc đó tôi bất lực, lúc này, tôi cũng bất lực.
Tôi cắn chặt răng, nói: “Ông ăn thịt của tôi đi.”
“Chị!” Khương Kha cả kinh nói: “Chị đừng xúc động như vậy mà.”
Ánh mắt Lục Thương Quyền chợt lạnh lùng, khóe miệng lại mang theo nụ cười mỉm: “Thế nào? Cắt thịt nuôi ưng à? Không nghĩ tới cô vậy mà lại ngu xuẩn như vậy.”
Dứt lời, gã ta cúi đầu, cắn một miếng ở trên cổ của cô gái, máu toàn thân của cô gái đều chảy vào trong miệng ông ta, hai mắt cô gái trắng dã, toàn thân không ngừng run rẩy, trên mặt lộ ra vẻ mặt thống khổ cực kỳ.
Tôi nắm chặt nắm đấm, dường như vết cắn kia đang ở trên cổ tôi vậy.
Hút máu xong, cô gái đã chết đến không thể nào thảm thương hơn, gã ta lại cắn vào ngực thiếu nữ, bắt đầu hưởng thụ bữa đại tiệc máu thịt. Tôi không nhìn nổi nữa, quay người lại che mắt của Khương Kha: “Chúng ta đi thôi.”
“Ai cho phép các người rời đi?”
Tôi cắn chặt răng, che Khương Kha ở sau lưng, trừng mắt nhìn gã ta: “Anh còn muốn gì nữa đây? Thêm một bữa cơm nữa à?”
Lục Thương Quyền mang theo khuôn mặt dính đầy máu bước đến gần tôi, cơ thể gã ta tỏa ra hơi thở nóng rực, gã ta đi đến đâu, thảm dưới chân và đồ đạc tan chảy đến đấy.
Không phải là do bị lửa đốt cháy mà là trực tiếp bị nóng chảy vì nhiệt độ cực cao.
Đôi mắt gã ta dần chuyển sang màu đỏ thẫm như máu. Gã ta bóp chặt lấy cổ tôi, sắc mặt trở nên vặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078913/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.