Vừa nói, gã ta chậm rãi quay người lại, lộ ra chính diện, bề ngoài thì xem ra có vẻ là ba mươi sáu ba mươi bảy tuổi, trên người mặc áo sơ mi quần tây dài, bên ngoài khoác một chiếc áo vest màu xám bạc.
Người đàn ông này, rất nguy hiểm.
Khương Kha dựa sát vào người tôi, tôi chặn cậu ấy lại sau lưng tôi.
“Em gái của tao đang ở đâu?” Tư Không Uy Viễn lạnh nhạt nói.
Ánh mắt của Lục Thương Quyền dò xét một lượt hết mấy người chúng tôi, đột nhiên lại dừng lại trên người tôi, hắn ta nhẹ nhàng nhếch khóe miệng, nói: “Thật là một mùi vị ngọt ngào, máu của người phụ nữ này là cực phẩm trong cực phẩm, vậy mà mày lại có thể nhịn được không hút máu của cô ta, không ăn thịt cô ta.”
Mặt tôi bỗng nhiên đỏ bừng lên, mấy ngày này tôi đang trong kỳ kinh nguyệt, chắc chắn là gã ta đã ngửi thấy mùi máu, vậy mà gã ta lại có thể nói là rất ngọt ngào, cái khẩu vị này nặng đến nỗi khiến tôi xấu hổ.
Trên người Tư Không Uy Viễn đột nhiên phóng ra một nguồn năng lượng mạnh mẽ, một luồng khí nóng bỏng lan tỏa ra xung quanh, những cây cỏ dại mọc ở trong những kẽ hở trong sân thương vừa mới đụng trúng luồng khí nóng, liền nhanh chóng trở nên héo khô quắt queo.
Những phi cương ở xung quanh toàn bộ đều lùi lại một bước, không dám ngẩng đầu lên nhìn.
Lục Thương Quyền nheo mắt một cách đầy nguy hiểm, trên cơ thể gã ta cũng tràn ngập những luồng khí nóng bỏng, hai luồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078906/chuong-503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.