Tôi gỡ bụi cỏ ra, thì nhìn thấy một đóa hoa nhỏ màu trắng, đóa hoa kia không hề bắt mắt chút nào, nó có sáu cánh mỏng mảnh, trong sáu cánh là nhụy hoa ở giữa, nhuỵ hoa màu vàng nhạt, nhưng nếu nhìn cẩn thận lại thì trong nhụy hoa kia, lại có một cuốn sách quỷ cực kỳ nhỏ.
Trong cuốn sách quỷ kia có ghi một chữ “Linh”.
Thứ này có thể là cỏ tụ linh, ở dưới địa ngục hay nhân gian đều có thể sinh trưởng, nhưng bây giờ thành thị mọc lên san sát, rừng rậm ngày một suy tàn, linh khí cũng càng giảm bớt hơn, nên rất ít khi thấy được cỏ tụ linh.
Loài cỏ này có thể thu thập linh khí, có nó sinh trưởng trong sân vườn còn phối hợp với trận pháp tụ linh, nếu tu luyện ở chỗ này thì nhất định sẽ đạt được nhiều thành tựu lớn.
Nhớ năm đó, ở giữa ba động phủ trên nhân gian, tôi đã trồng đầy cỏ tụ linh.
Trong mắt lại tỏa sáng hơn, đối với căn biệt thự này càng bắt buộc phải mua hon.
Chỉ một lúc sau, Trương Hoàng đã chạy tới, nói: “Tôi đã nói xong với chủ nhà rồi, chủ nhà đồng ý bán cho các người với giá ba tỷ.”
Trong lòng tôi mừng rỡ không thôi, nhưng trên mặt lại giả vờ lạnh nhạt nói: “Tôi vậy mà có hơi hối hận rồi, hay là chúng ta đi chỗ khác nhìn thử một chút nữa?”
Trương Hoàng giật mình, nếu vụ làm ăn này mà anh ta bán thành công thì có thể được chia khoảng chín mươi tới hơn một trăm triệu đồng, chắc chắn anh ta không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078895/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.