Khương Kha nhìn về phía tôi, tôi không thể làm gì hơn ngoài việc liếc mắt khinh thường, đương nhiên tôi cũng không có cách nào đuổi anh ấy đi, anh ấy muốn ở lại thì cứ việc ở lại đi.
Chu Nguyên Hạo ngồi trên sofa, lạnh lùng nhìn hai chị em chúng tôi hòa thuận vui vẻ, trong mắt anh bão tuyết cuộn trào. Chẳng biết tại sao, tôi lại có một loại khoái cảm giống như đã trả thù được anh ấy.
Sáng sớm hôm sau, tôi đi học, để cho hai người bọn họ ở nhà. Chờ tôi đi rồi, không lâu sau Khương Kha mới mỉm cười nói: “Anh Chu, anh có muốn uống một ly nước trái cây không?”
Chu Nguyên Hạo nhìn chằm chằm vào cậu ấy, lạnh giọng nói: “Phong Sơ, rốt cuộc cậu muốn làm gì?”
Thì ra cậu thiếu niên xinh đẹp này chính là Quỷ Đế địa ngục, Phong Sơ.
Phong Sơ hơi dừng động tác, quay đầu lại mỉm cười với anh, nụ cười này phong hoa tuyệt đại, đủ để làm cho tất cả mọi người phải khuynh đảo.
“Bệ hạ, đã lâu không gặp.” Cậu ấy hơi khom người nói.
“Cậu tấn chức thành Quỷ Đế từ bao giờ thế?” Chu Nguyên Hạo nhíu mày nói: “Bây giờ toàn bộ thế lực của tôi đều nằm trong tay của cậu đúng không?”
”Mới vừa tấn chức không lâu.” Phong Sơ cong môi: “Bệ hạ, thế lực mà ngài lưu lại cho tôi, quả thật vô cùng mạnh mẽ. Dường như tôi không hề tốn một chút sức lực nào đã có thể hoàn toàn xứng đáng để trở thành bá chủ địa ngục.”
“Một khi đã như vậy, sao cậu không ở trong địa ngục làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078883/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.