Đối mắt với anh ta, tôi cảm thấy sau sống lưng có hơi sợ hãi.
“Tên cô là gì?” Anh ta trầm giọng hỏi. Tôi im lặng, giọng nói của anh ta càng lạnh hơn: “Trả lời câu hỏi của tôi.”
Tôi chỉ vào cổ họng mình, lắc đầu.
“Hóa ra là người câm sao?” Quỷ vương Huyễn Trạch hơi híp mắt lại: “Tôi có phải đã gặp cô ở nơi nào rồi không?”
Tôi vội vàng lắc đầu, nói nhảm, đánh chết tôi cũng không được thừa nhận.
Coi như kiếp trước chúng tôi từng hợp tác một lần, nhưng dù sao tôi cũng là tướng quân Phi Viêm trấn ngục quân, tương đương với ngục trưởng, mà bọn họ đều là thủ lĩnh tù nhân, có tên tù nhân nào mà lại không hận ngục trưởng chứ?
“Tôi lại cảm thấy cô rất giống với một người quen cũ của tôi.”
Tôi cảm thấy toàn thân phát lạnh, hít sâu một hơi, cười cười với anh ta, lại lắc đầu, quỷ vương Huyễn Trạch đứng thẳng người, nói với sĩ quan cấp tá kia: “Lý Tịnh Anh, ngoại hình của cô ấy có phải khá giống tướng quân Phi Viêm không?”
Da đầu tôi lập tức như thể nổ tung, hận không thể lập tức chôn đầu xuống đất.
Quỷ vương không hổ là quỷ vương, chỉ số thông minh luôn cao ngút trời, chẳng lẽ hôm nay tôi nhất định phải chết ở chỗ này hay sao?
“Có một số điểm tương đồng.” Sĩ quan Lý Tịnh Anh lạnh lùng nói: “Chính là bởi vì cô ấy cùng tướng quân Phi Viêm có ngoại hình tương tự, tôi mới bắt cô ấy về đây, dâng lên cho điện hạ ngài.”
Quỷ vương Huyễn Trạch vuốt râu quai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078872/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.