Tôi xem cảnh này mà trong lòng lo lắng, thực lực của Chu Văn Mộc đã đột phá ngũ phẩm, lấy thực lực của ông ta, chặn đánh giết con quỷ này, tuy rằng phải hao chút khí lực, nhưng tuyệt đối không đến mức chật vật như vậy.
Trừ phi. . . . . .
Ánh mắt tôi trầm xuống, trừ phi ông ta đã sớm biết Chu Nguyên Hạo sắp tới rồi lợi dụng mình làm con mồi, dụ Chu Nguyên Hạo đi ra cứu giúp, đối mặt với con quỷ có thực lực hùng mạnh này.
Quả nhiên không ra ngoài dự liệu của tôi, ánh mắt Chu Văn Mộc hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm đứa con cả của mình, khóe miệng gợi lên để lộ một tia cười lạnh.
“Cầm thú!”
Tôi nhịn không được mắng to, Chu Văn Mộc này thật sự là rất cầm thú, kia dù sao cũng là con của ông ta, ông ta biết Chu Nguyên Hạo sẽ không thấy ông ta chết mà không cứu được, mới cố ý làm như vậy, lợi dụng lòng tốt của con mình, thủ đoạn bỉ ổi như vậy, quả thực làm cho người ta khinh thường.
Nhưng mà, không nghĩ tới thực lực của Chu Nguyên Hạo tiến bộ rất lớn, chiến đấu với con quỷ kia mà dường như có chút chiếm thượng phong, tôi vừa muốn thở ra một hơi, bỗng nhiên nhìn thấy cổ tay của Chu Văn Mộc vừa chuyển, đầu ngón tay mang theo một phi tiêu sáu mặt.
Tôi hoàn toàn hoảng sợ, đây là cha ruột sao? Cho dù không phải cha ruột, cũng không thể ngoan độc như vậy, đây rõ ràng là đang dùng âm mưu để chiến đấu với kẻ thù.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078830/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.