Các đệ tử của phái Lãm Sơn nổi giận, soạt một tiếng rút cây kiếm luôn mang theo bên người ra, bên này Mai Sơn thấy vậy cũng lập tức rút kiếm ra, nhất thời tình thế như trứng để chồng lên nhau, mắt thấy đã muốn xông lên đánh.
Vốn là giám đốc của khách sạn chuẩn bị muốn đi lên hòa giải, nhưng thấy bên này sắp đánh nhau thì bị sợ đến lùi ra ngoài ngay lập tức, nói với người phục vụ ở bên cạnh: “Mau đi báo cảnh sát đi.”
Hai bên gươm súng sẵn sàng, nhưng sư phụ Vĩnh Thành lại tiến lên cản ở giữa, nói: “Các vị, trước tiên đừng nên manh động. Dù sao bây giờ cũng là xã hội pháp chế, từ lâu đã không còn là cổ đại đánh đánh giết giết nữa rồi. Nếu mấy người quấy rầy cảnh sát và quân đội thì đến lúc đó coi như là không có kết thúc tốt như vậy đâu.”
Mị Phong cao giọng nói: “Sư phụ Vĩnh Thành, chúng tôi cũng kính trọng ngài, lời ngài nói cũng đúng, nhưng bọn họ công khai hãm hại người khác thì cũng không thể cứ bỏ qua như vậy được.”
Sư phụ Vĩnh Thành nói: “Còn có hai ngày, trưởng bối của mấy người sắp đến rồi, chờ bọ họ tới thì lại giải quyết tiếp, thế nào?”
Một đệ tử của phái Mai Sơn lo lắng kêu to: “Sư phụ Vĩnh Thành, sợ rằng đại sư huynh không chống đỡ được đến khi sư phụ của chúng tôi đến.”
Sư phụ Vĩnh Thành kinh ngạc, quay đầu nhìn lại thì thấy toàn thân Trương Hoằng Thái đã biến thành màu đen, đang co lại trên mặt đất.
Mị Phong kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078816/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.