“Không, đừng giết tôi.” Phạm Dung hoảng sợ ôm đầu, tinh thần đã gần như sụp đổ.
Ngay lúc này, cửa sổ bị một sức mạnh phá vỡ, soạt một tiếng, pha lê bốn phía văng tứ tung, đứa bé ngẩng đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, bên ngoài có một người đàn ông thân hình cao lớn đang lơ lửng giữa không trung, từ trên cao nhìn xuống.
Người kia chính là Tư Không Uy Vũ.
Đứa bé lại lớn lên một chút, chừng bảy tám tuổi, trên người nó tràn đầy máu tươi, khóe miệng lộ ra một nụ cười âm hiểm, quỷ dị vô cùng.
“Thì ra là một cương thi sao?” Đứa bé nói, “Coi như hiện tại tôi đang ở thời kỳ suy yếu, thực lực chỉ có một phần mười, anh cho rằng có thể giết được tôi sao?”
“Anh có thể thử một chút.” Tư Không Uy Vũ nói.
Đứa bé cười lạnh một tiếng, mũi chân chạm nhẹ, từ cửa sổ bay ra ngoài, một đoàn sương mù màu đen ra hiện ở phía sau nó, sau đó càn quét về phía Tư Không Uy Vũ.
Khuôn mặt Tư Không Uy Vũ vẫn lãnh đạm như cũ, nâng cánh tay lên, trong lòng bàn tay xuất hiện một ánh sáng màu đỏ sậm.
Nhiệt độ không khí bốn phía bỗng nhiên lên cao, bây giờ vốn là mùa đông khắc nghiệt, mấy ngày nay mặc dù không có tuyết rơi nhưng vẫn rất lạnh, bây giờ nhiệt độ bốn phía trong nháy mắt trở lại mùa hè, nóng đến người mồ hôi đầm đìa.
Vừa vặn lúc đó, tôi và Chu Nguyên Hạo đuổi tới, chúng tôi không dám tin nhìn Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078761/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.