Tư Hà Quân nói: “Người kia rất có thế lực, chúng tôi báo án ngay cả cảnh sát cũng không dám quản, em họ à, coi như em có bản lãnh đi nữa, cũng không có cách nào so với tên đó. Em vẫn nên đi đi, chúng tôi thật vất vả mới tìm được em, không muốn em bị chúng tôi liên luỵ.”
Vừa nghe nói người kia rất có quyền thế, tôi liền lại đau đầu, nếu Tư Không Uy Vũ không quan tâm mà cứ trực tiếp xé nát những người kia thì mùa xuân này thủ đô có chuyện vui rồi.
Tư Không Uy Vũ đè bờ vai của ông lại, nhìn ánh mắt, gằn từng chữ hỏi: “Người kia đến tột cùng là ai?”
Tư Hà Quân nhìn qua ánh mắt của hắn ta, phảng phất như bị khống chế, nói: “Gã tên là Tề Nam, là cậu ba của nhà họ Tề.”
Lần này đến phiên Chu Nguyên Hạo nhíu mày, tôi thấp giọng hỏi: “Nhà họ Tề là nhà nào vậy?”
“Ông ấy nói không sai, nhà họ Tề có thế lực rất lớn ở thủ đô.” Chu Nguyên Hạo liếc nhìn cô gái kia một chút, “Tam thiếu gia của nhà họ Tề này tôi cũng có nghe qua, nghe nói là con ông cháu cha vô pháp vô thiên, chuyện gì cũng dám làm, hai người anh của gã kiểu gì cũng sẽ thu thập tàn cuộc cho.”
Anh dừng một chút, nói: “Những cô gái bị gã hại khó mà đếm xuể, người bị gã gây khó dễ lại càng nhiều.”
Tư Không Uy Vũ bỗng nhiên đi qua, bắt lấy cổ áo của cô gái rồi dùng sức xé ra, lộ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078756/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.