Ánh mắt hiệu trưởng Đồng dạo qua một vòng trên người tôi, có một loại ý không rõ ràng, có thể là Lý Quý Hoa ở đây, ông ta không dám làm càn.
Tôi nhíu mày.
“Em chính là Khương Lăng?” Hiệu trưởng Đồng nói, “Nghe nói lúc thi cử em gian lận sao?”
“Em không gian lận.” Tôi lạnh lùng nói, “Em có thể thi lại một lần, thi môn nào cũng đều được.”
Hiệu trưởng Đồng cười cười, nói: “Bạn học Khương Lăng, thật ra hiệu trưởng tin tưởng em, nhưng thành tích này của em cũng quá kỳ lạ, thi lại không phải không được, nhưng em nghĩ đi, nếu như chuyện này lan truyền ra ngoài, cho dù đối với trường học hay là em đều không tốt lắm. Rốt cuộc em còn phải học mấy năm nữa trong trường, cô Lý cũng làm chủ nhiệm lớp của em mấy năm. Như vậy đi, hai người đều nhường nhau một bước, thành tích của em, coi như là thực lực thật của em, chỉ là học bổng này, trước tiên không phát. Chờ thành tích của bài thi cuối học kỳ sau có, nếu còn tốt như vậy, sẽ phát cho em, thế nào?”
Tôi coi như đã hiểu, Lý Quý Hoa vu hãm tôi gian lận, căn bản không phải vì dáng vẻ của tôi, mà là muốn tham lam chín triệu tiền học bổng của tôi.
Lời này thật ra là đang uy hiếp tôi, để tôi ngoan ngoãn chịu thiệt một chút, dùng số tiền chín triệu này, mua bình yên mấy năm sau, bằng không Lý Quý Hoa sẽ nghĩ mọi cách xử lý tôi.
Tôi đột nhiên nghĩ, học sinh hạng nhì hạng ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078735/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.