Cũng không biết đã ngủ bao lâu, tôi đột nhiên cảm thấy có thứ lông mềm mại đang cuộn trong váy tôi, mở mắt ra thì thấy, lại chính là Chu Nguyên Hạo.
Anh ấy chui từ chăn lên, tách hai chân tôi ra, sau đó vùi mặt vào trong đó.
Tôi giống như một khúc củi khô lâu ngày, lập tức bốc cháy.
Chiến đấu kịch liệt giằng co hai tiếng đồng hồ, trong lúc chúng tôi đã làm rất nhiều lần, cuối cùng cả hai chúng ta đều rất sung sướng. Sau khi kết thúc, tôi ghé vào bộ ngực tinh tráng của anh ấy, hỏi: “Bọn anh…….Không đánh nhau đấy chứ?”
Chu Nguyên Hạo đạm nhiên nói: “Không có.”
Tôi thực sự nhẹ nhàng thở ra.
“Vậy là tốt rồi.” Tôi nói, “Tuy rằng hắn đả thương anh, nhưng hiện tại kẻ địch của chúng ta là âm dương liêu, kẻ địch của kẻ địch, chính là bạn, không cần phải nội chiến ngay lúc này.”
Chu Nguyên Hạo không nói gì thêm, đôi mắt hẹp dài xinh đẹp của anh ấy chôn giấu rất nhiều tâm sự, người thông minh không hay chính điểm này, tâm cơ quá sâu, nghĩ đến quá nhiều, sẽ đặc biệt mệt.
“Đúng rồi.” Tôi chuyển đề tài, lấy tấm bản đồ báu vật trong giá cắm nến đồng thau ra, đưa cho anh ấy, giải thích chân tướng một chút, sau đó nói: “Nguyên Hạo, chúng ta đi kiểm tra nơi này, lần trước quỷ quan bị người nửa đường chặn mất, lần này nhất định phải lấy được.”
Chu Nguyên Hạo cầm bản đồ nghiên cứu một hồi, còn tìm không ít tư liệu trên mạng, sau đó nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078718/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.