Ông lão có một chiếc bình mai, là bảo bối Nhữ diêu thời Tống, ông ta lại là người thích khoe khoang, thường xuyên ba hoa trước mặt người khác, nói bình mai của mình trị giá mấy trăm triệu.
Người nói vô tâm người nghe cố ý, vừa lúc lần đó ông lão ăn trong tiệm cơm của Tào Tường Phát, Tào Tường Phát vì phí chữa bệnh của mẹ mà sứt đầu mẻ trán, nghe thấy ông ta nói, động tâm, đêm đó lặng lẽ mò vào trong nhà ông lão, muốn trộm bình mai.
Ai ngờ hắn lại bị ông lão phát hiện, hoặc là hắn không làm, đã làm thì phải làm đến cùng, liền giết chết ông lão, chó Shiba lao tới ngăn cản, cũng bị hắn chém chết.
Chó Shiba có tình cảm rất sâu đậm với chủ nhân, lại sinh ra oán niệm cực kỳ mạnh mẽ, bám vào trên bình mai, hấp thu linh khí của bình mai, thực lực tăng lên thật sự nhanh.
Tôi nhìn con chó Shiba trước mặt, lạnh lùng nói: “Tuy rằng cảnh ngộ của mày khiến cho con người rất cảm động, nhưng mày không nên làm hại vô tội. Nếu mày giết chết Tào Tường Phát, là để báo thù, nhưng những người mày giết sau đó, chính là hoàn toàn làm chuyện ác.
Chó Shiba không biết nói tiếng người, nhưng nó truyền cho tôi ý niệm, là một ý hận hỗn độn, khi nó còn là con chó lưu lạc, đã chịu rất nhiều ngược đãi, ngoại trừ chủ nhân ra, nó hận tất cả loài người, hận không thể giết chết tất cả.
Tôi bất đắc dĩ thở dài, tuy rằng rất không muốn làm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078711/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.