Tư Hoàng Lăng hỏi: “Vì sao các người muốn ở ơi lại? Phải biết rằng, công việc này còn nguy hiểm hơn cảnh sát bắt tội phạm ma tuý. Buôn ma túy tuy hung tàn, nhưng hắn cũng là người, nhưng kẻ địch chúng ta đối mặt, căn bản không phải là người.”
Anh ấy nhìn về phía Lưu Dũng Nhạc, cao giọng nói: “Lưu Dũng Nhạc, bước ra khỏi hàng.”
Lưu Dũng Nhạc đứng dậy, Tư Hoàng Lăng hỏi: “Cô nói lý do của cô, có phải cô còn không tin trên đời có quỷ hay không?”
Lưu Dũng Nhạc hất cằm nói: “Vốn dĩ tôi không tin, nhưng hiện tại tôi tin.”
“Vậy cô sẽ không sợ?”
“Sợ, đương nhiên sợ.” Lưu Dũng Nhạc nói, “Tuy rằng tôi rất sợ, nhưng nếu tôi làm công việc khác, sẽ tầm thường mà hết cả đời, đó không phải là cuộc sống mà tôi muốn sống.”
Tư Hoàng Lăng hơi hơi nheo nheo mắt, nói: “Có lẽ làm được một khoảng thời gian sau, cô sẽ cảm thấy tầm thường cả đời cũng không tồi.”
“Sẽ không.” Lưu Dũng Nhạc kiên định nói, “Cục trưởng Tư Hoàng, nếu như bởi vì hôm nay tôi nhát gan sợ hãi, lựa chọn rời đi. Khi tôi lớn tuổi rồi, sau khi về hưu, nhìn lại cả đời tôi, tôi tuyệt đối sẽ vì lựa chọn của hôm nay mà hối hận. Cùng với hối hận cả đời, không bằng oanh liệt mà sống một lần, đi lãnh hội những cuộc đời không giống nhau.”
Tư Hoàng Lăng hít một hơi thật sâu: “Tốt lắm! Lưu Dũng Nhạc, cô làm tốt lắm. Hiện tại tôi tuyên bố, Lưu Dũng Nhạc, Lý Vũ, Trương Đồng, các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078709/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.