“Thưa ngài, ngài bình tĩnh trước một chút.” Thiếu gia vội vàng nói, “Ngài là thuê phòng nào? Tôi đi xem, bảo đảm giải quyết cho ngài một cách viên mãn.”
Chu hiệu trưởng nóng nảy: “Nhìn cái gì mà nhìn, người chết rồi, mau gọi 120, không, gọi 110, nói có người hành hung, giết người rồi!”
“Giết người? Sao có thể chứ? Công chúa trong quán chúng tôi đều là người đã được dạy bảo, đừng nói giết người, chính là cãi nhau cũng sẽ không.”
Chu hiệu trưởng tức giận đến tay thẳng run, móc di động từ trong túi ra: “Anh không tin thì thôi đi, đi gọi giám đốc của các người tới đây, tôi báo cảnh sát trước.”
Sắc mặt thiếu gia có chút thay đổi: “Thưa ngài, ngài không thể báo cảnh sát, có chuyện gì, chúng ta có thể giải quyết, tôi sẽ gọi giám đốc tới.”
Nói rồi, hắn đi lên ngăn tay Chu hiệu trưởng gọi điện thoại, lại nhân lúc hắn lôi kéo với Chu hiệu trưởng, bỗng nhiên từ trong lòng ngực rút ra một con dao gọt dưa hấu, đâm vào vị trí tim Long đại sư.
Nếu như nhát dao này đâm trúng, chắc hẳn phải chết không thể nghi ngờ, Đại La Kim Tiên cũng không cứu được.
Long đại sư sợ tới mức la lên một tiếng, trốn ở bên cạnh, hô to với phòng thuê chỗ tôi : “Này, người bạn bên kia, cô đã nhìn cảnh này một lúc rồi, không định ra giúp đỡ sao?”
Hoá ra ông ta đã sớm phát hiện ra tôi.
Tôi mở cửa, quơ tay lên, thảnh thơi nhìn ông ta: “Long đại sư, đừng che giấu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078697/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.