Hàn Linh Thương nghẹn ngào gật gật đầu, còn Long Bà lại đang nhìn chằm chằm lên lá bùa trấn tà phía bên trên cửa, kinh ngạc nói: “Bùa chú lợi hại tới vậy, cô gái à, cô là con cháu của những gia tộc ẩn thế kia sao?”
Tôi không trả lời bà ta, tiến lên phía trước xé lá bùa đó ra, mở cánh cửa ra, sắc mặt bố Hàn mẹ Hàn bầm tím xông về phía tối, tôi niệm chú ngữ, lại ném ra hai lá bùa định quỷ, dán lên trên trán của hai người bọn họ, hai người bọn họ lập tức cứng đờ, ánh mắt đờ đẫn, đứng thẳng tưng.
Mấy người đàn bà vây quanh ở bên ngoài thốt lên kinh ngạc, tôi liếc nhìn Long Bà, Long Bà hét lớn về phía bọn họ: “Xem cái gì mà xem, chưa nhìn thấy ma nhập bao giờ à, biến biến biến, biến hết về cho tôi.”
Long Bà mặc dù là một bà thầy bói, nhưng ở trong thôn vẫn có sự uy tín nhất định, đám đàn bà còn đầy nhiệt huyết muốn xem tiết chưa dứt đành phải rời đi.
Bước vào trong nhà, Long Bà lập tức bày biện bàn hương nhang và bàn để đồ, không có bàn bát tiên lại phải dùng bàn gỗ bình thường để thay thế vậy.
Tôi để bố Hàn mẹ Hàn ngồi bên cạnh bàn, hướng về phía Long Bà gật gật đầu, Long Bà ôm lấy lư hương, bắt đầu ngâm xướng, tôi xé lá bùa thu quỷ trên người nộm ra, một luồng khí đen xông ra bên ngoài, Trương Hiếu Khanh gương mặt tràn ngập sự tức giận, vô cùng tàn ác ghê rợn xông tới, tôi rút ra thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078536/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.