Vì thế bọn họ liền mang theo một miếng thịt lợn lớn tới cửa, dựa theo quy củ, nếu muốn nhận bố nuôi, nhất định phải đưa một miếng thịt mông của heo nhà tới.
Tên đồ tể trở về từ Đông Hà kia tên là Trương Hiếu Khanh, tuy rằng anh ta làm đồ tể nhưng vẻ ngoài lại trông hiền lành, đối đãi với người khác cũng không tệ, bố mẹ Hàn cảm thấy anh ta thật sự quá thích hợp liền chấp nhận tiền lễ vật ba mươi triệu, Trương Hiếu Khanh cũng đồng ý chuyện này, tự nhiên lại được ba mươi triệu, ai mà không muốn chứ.
Bố mẹ Hàn lại đi qua đưa cho bà đồng ba mươi triệu, bà ta bày ra một cái bàn thờ đơn giản ở đại sảnh nhà họ Hàn, sau đó bảo bố mẹ Hàn tìm một cái bàn bát tiên lớn đặt ở trước bàn thờ.
Bàn tiên bát này coi như là một cái cầu, một cánh cửa, sau khi lễ cúng bái bắt đầu, đầu tiên bà đồng đốt hương làm phép, đốt vài tấm bùa chú, sau đó ôm một cái lư hương, ngồi ở bên cạnh bàn bát tiên, hai chân ở dưới bàn không ngừng run rẩy đá qua đá lại, trong miệng bắt đầu ngâm xướng hát những giai điệu cổ xưa mà âm trầm, nghe không rõ lắm.
Vừa hát, bà đồng vừa bảo Trương Hiếu Khanh dẫn Hàn Linh Thương chui qua bàn, chui qua một lần coi như là qua một cây cầu, hoặc là xuyên qua một cánh cửa, phải chui qua bảy bảy bốn mươi chín lần cả thảy mới được.
Vừa chui lần đầu tiên, Hàn Linh Thương liền cảm thấy có chút không đúng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078533/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.