Anh ta sợ tới mức hét to một tiếng, xoay người bỏ chạy, nhưng lại bị cái xác nữ kế bên túm về, ôm lấy đầu anh ta, dùng lực một chút, vặn gãy đầu anh ta.
“A!” Phụ nữ và đàn ông trong bể bơi đều hoảng sợ chạy ra bên ngoài, loạn hết cả lên.
Lúc bấy giờ, ở trong phòng thuyền trưởng, thủy thủ lái tàu vội vã chạy vào, hoảng sợ nói: “Thuyền trưởng, tiêu rồi, ma, có rất nhiều ma, cả thuyền đều loạn lên rồi!”
Sắc mặt Tiêu Thu Lâm trắng bệch, mệt mỏi ngồi trên ghế, miệng cứ nhắc mãi: “Tiêu rồi tiêu rồi, tiêu thật rồi.!
Thủy thủ lái tàu vội vàng nói: “Thuyền trưởng, chúng ta mau chạy đi, nếu không thì chúng ta cũng sẽ bị ma giết đó.”
Lúc bấy giờ thuyền trưởng mới hòi thần lại: “Đúng, đúng thế, mau chuẩn bị bè cứu sinh đi, chúng ta chạy lẹ.”
Thủy thủ lái tàu nhanh chóng chuẩn bị bè cứu sinh xong, thuyền trưởng vội vã chạy tới, đem mấy thủy thủ quan trọng theo, định bỏ mấy người trên thuyền lại chạy trốn.
Bỗng nhiên có một bàn tay vươn lại đây, túm lấy áo thuyền trưởng, đánh một quyền vào mặt ông ta, đánh đến mức mặt ông ta toàn là máu. Ông ta bụm mặt hét chói tai: “Mũi của tôi, cái mũi của tôi gãy rồi, tên láo toét nào dám đánh ông đây thế!”
Chu Nguyên Hạo xách ông ta lên, bước đến trước mặt ông ta, lạnh lùng nói: “Thân là thuyền trưởng, ông hẳn phải cùng sống cùng chết với thuyền của mình, sao ông dám bỏ thuyền lại để chạy trốn hả!”
“Đều tại cậu! Vốn lần nào cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078528/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.