Thầy Bành Liễu Phi sắp xếp cho tôi ngồi vị trí đằng sau, tôi ngồi cạnh một nữ sinh, thoạt nhìn có chút rụt rè e sợ, dáng người cũng không tồi lắm.
Tôi cùng với cô ta chào hỏi, cô ta gật đầu với tôi, chúng tôi giới thiệu tên của lẫn nhau, cô ta tên Vương Khánh, là người từ nơi khác đến.
Bỗng nhiên, tôi nhìn thấy vết bỏng do tàn thuốc trên mu bàn tay của cô ta, có vẻ như vừa mới đốt không lâu, cô ta vội vàng lấy tay áo che miệng vết thương lại, không nói nữa.
Sắc mặt của tôi sầm lại.
Tan học, tôi từ phòng học bước ra, đột nhiên bị ba nữ sinh chặn lại, người dẫn đầu kia rất xinh đẹp, xách túi Gucci và trên người xức nước hoa Chanel, nhìn tôi một cách trịch thượng.
Nữ sinh này là của lớp chúng tôi, hình như tên là Tôn Nhã.
“Người mới tới, tôi cảnh cáo cô, tránh xa thầy Bành Liễu Phi ra một chút, thầy ấy là của tôi.” Tôn Nhã hai tay ôm ngực, khinh thường nhìn chằm chằm tôi.
Tôi quả là cạn lời, thấp giọng nói một câu: “Ấu trĩ.”
Sau lưng cô ta một nữ sinh bước tới, quát lên: “Cô nói cái gì cơ?”
“Cô đã nghe thấy rồi.” Tôi nắm lấy bả vai của cô ta: “Tránh ra.”
Cô ta cảm thấy vai của mình bị chùng hẳn xuống, cắn chặt môi, quay sắc mặt khó coi sang một bên, tôi nghênh ngang rời đi. Tôn Nhã hung ác trợn mắt nhìn cô ta một cái, cô ta có chút sợ Tôn Nhã, nói: “Sức mạnh của cô ta rất lớn, tôi, tôi là bị cô ta đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078517/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.