“Nhanh lên, mau cho thứ gì đó vào miệng chị ấy, đừng để chị ấy tự cắn lưỡi!”
Tôi nghe thấy tiếng nói của Khúc Giai Kỳ. Tôi cảm thấy miệng mình bị nhồi vào bởi một thứ gì đó ướt, mềm mại. Nỗi đau ấy làm tôi cảm thấy choáng váng, mơ hồ. Có người nói rằng việc phụ nữ sinh con chính là đau đớn nhất, nhưng tôi lại cảm thấy việc này còn đau hơn cả trăm lần. Không biết chuyện đó kéo dài suốt bao lâu. Đột nhiên tôi nghe thấy có tiếng hét lên giận dữ: “Cô đã làm gì cô ấy rồi?”
Là Chu Nguyên Hạo, Chu Nguyên Hạo đã tới rồi! Tôi cố gắng liều mạng vươn tay ra, trái tim như gào thét lên: “Chu Nguyên Hạo, anh nhanh cứu lấy tôi. Nếu không tôi sẽ chết mất.”
“Cái gì? Cô cho cô ấy uống một viên thuốc sao?” Chu Nguyên Hạo hét lên đầy giận dữ: “Cô ấy chỉ vừa vượt qua ải đầu tiên, cô lại cho uống một viên thuốc, cơ thể cô ấy chắc chắn không thể chịu đựng nổi!”
Khúc Giai Kỳ áy náy xin lỗi liên tục, đứng một bên không dám nói gì.
“Tất cả mọi người đều đi ra khỏi đây cho tôi!” Chu Nguyên Hạo lớn tiếng nói. Cả hai cô gái đều lập tức bước ra khỏi phòng. Bỗng có một đôi tay mạnh mẽ ôm chặt lấy tôi, và lấy thứ bị nhét trong miệng tôi ra.
“Nguyên Hạo…”
“Mọi chuyện ổn rồi, để tôi giúp em xoa dịu nỗi đau.” Anh cúi đầu xuống hôn môi tôi. Bởi vì quá đau nên tôi vô tình cắn phải anh. Anh là ma, tôi không thấy có mùi máu tanh như tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078509/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.