Anh ta du học ở nước ngoài, thật sự không nhìn ra.
Trương Viễn Trì nói: “Cô Khương, tôi biết cô là người có bản lĩnh, chỗ này của tôi có một việc nhỏ, muốn mời cô giúp đỡ.”
Trương Viễn Trì phái người giúp Ôn Diệu Noãn tìm tôi, phần tình nghĩa này, tôi cũng phải cho anh ta mặt mũi.
“Chuyện gì vậy?” Tôi hỏi.
Trương Viễn Trì nói, anh ta có một người bác, họ Phương, cũng là đại ca xã hội đen. Băng đảng ông ta dẫn dắt, là một trong hai băng đảng lớn nhất Đảo Cảng, rất có thế lực.
Người bác này có tuổi khá lớn, hơn bảy mươi tuổi, cơ thể vốn đang rất khoẻ mạnh. Ông ta cũng là người coi trọng nghĩa khí, dùng người rất được kính trọng.
Thế nhưng trước đây không lâu, bỗng nhiên ông ta bị một căn bệnh kỳ lạ. Mạch máu trong cơ thể biến thành màu đen, hiện rõ ở trên da, nhìn vô cùng khủng bố.
Ông ta đã khám tất cả các bác sĩ, mời bác sĩ nổi tiếng nhất nước Mĩ đến khám. Điều quỷ dị là, kết quả kiểm tra thể hiện, cơ thể của ông không có bất cứ vấn đề gì, nhưng mà ông ta càng ngày càng suy yếu. Những mạch máu màu đen kia, hiện lên đầy tay chân của ông, lan tràn về phía thân người và trên đầu.
Người nhà của vị đại ca họ Phương này cũng mời tới vài bậc thầy. Nhưng bọn họ hoặc là không biết xảy ra chuyện gì, hoặc là nói khi còn trẻ đã phạm vào nghiệp chướng. Cúng bái lễ lộc làm không ít, tiền cũng bỏ ra không ít, nhưng không hề có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078503/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.