Chu Nguyên Hạo cầm lấy vòng cổ phỉ thúy, ướm thư trên cổ tôi một cái: “Cái này rất hợp với em đó.
Tôi liếc qua giá tiền, năm mươi
triệu.
Tôi thiếu chút nữa bị dọa ngất đi, đời này tôi cũng chưa từng thấy nhiều tiền như vậy. Đồ vật quý trọng thế này, lấy về tôi để ở đâu hả?
Tôi cầm chặt tay của anh, nghiêm túc hỏi: “Chu Nguyên Hạo, vì sao anh đột nhiên muốn dẫn em đi mua đồ thế?”
Chu Nguyên Hạo đương nhiên nói: “Em là người phụ nữ của anh, vậy anh tặng quà cho em là chuyện rất bình thường mà?”
Tặng quà thật sự là chuyện bình thường, nhưng tặng mắc như vậy thì không bình thường lắm đâu.
Tôi nhìn một vòng, đều đắt đến dọa người, vốn tôi không muốn nhưng nhớ tới Chu Nguyên Hạo làm ra trận thế lớn như vậy, nếu tôi mà từ chối thì cũng quá không nể tình rồi.
Cuối cùng, tôi càm lên một cái hộp gấm, bên trong là một viên cúc áo, màu vàng nhạt kim loại, chính giữa khảm nạm đá Khổng Tước, vô cùng đẹp.
Chỉ một cái khuy áo mà lại tới chín mươi nghìn.
“Vậy lấy cái này đi.” Tôi nói.
Chu Nguyễn Hạo nhíu mày: “Lấy cái này ư? Em thật sự không cân nhắc vòng cổ phỉ thúy kia sao?”
“Không cần.” Tôi nói: “Dù sao cũng không có cơ hội mang, lấy cái này là được rồi.”
Chu Nguyên Hạo có chút không vừa ý, rồi lại cũng không nói gì thêm, chúng tôi chỉ mua đồ vật giá trị nhỏ vậy nhưng người quản lý kia không có chút nào không vui, vẫn đang hầu hạ cẩn thận.
Cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078460/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.