Trong sơn trại này có một người con gái tên là La Vân rất thích Hùng Huy, nghĩ đủ mọi biện pháp để cứu anh ta từ sơn trại ra ngoài, sau đó cùng anh ta trở lại, còn mang thai đứa bé của anh ta.
Kết quả lại bị dì hai coi thường cô gái kia, cảm thấy dáng dấp của cô ấy cũng không có gì đẹp, cũng không được đọc qua sách vở gì, lại còn đi từ vùng quê nghèo ra ngoài này, nhà không có tiền cũng không có đồ cưới nên bà ta kéo cô ấy đến bệnh viện, bắt buộc cô phải phá bỏ đứa trẻ, sau đó ném tiền cho cô ấy trở về quê, đuổi cô ra khỏi nhà.
Mà vốn dĩ Hùng Huy cũng cảm thấy La Vân không đẹp, trong lòng nảy sinh xem thường La Vân nên không nói chuyện giúp La Vân mà ngược lại giúp dì hai chèn ép cô ấy.
Lúc ấy La Vân không chịu đi, đứng ở cửa khóc lớn, mà dì hai là người vô cùng sĩ diện, không muốn để hàng xóm cười nhạo nên bảo Hùng Huy để giải quyết.
Hùng Huy ra cửa hung hăng đánh La Vân một trận, vừa đánh vừa mắng cô là đồ để tiện, mắng cô là người không ai muốn, tóm lại là mắng rất nhiều câu khó nghe.
Sau đó lúc La Vân rời đi, cô ấy nói một ngày nào đó cô ấy sẽ trở lại đòi bọn họ trả lại món nợ này.
Đương nhiên dì hai nói những điều không tốt về La Vân, thậm chí còn không chịu thừa nhận năm đó là La Vân cứu Hùng Huy, trái lại bảo chính anh ta trốn ra được, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078440/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.