Chương 25: Công viên ác ma Có một số linh hồn chỉ là oán quỷ thuần túy mà thôi, sau khi giải quyết xong tâm nguyện, hóa giải oán khí, vì để báo đáp ân nhân, chúng sẽ phải trả giá lớn, chính là hồn phi phách tán, hóa thành linh khí tiến vào cơ thể của ân nhân, hỗ trợ ân nhân cải thiện thể chất, kéo dài tuổi thọ. Tôi hơi sửng sốt, thì ra Văn Tú muốn báo ân, là tôi hiểu lầm cô ấy rồi. Tôi liếc nhìn người giấy trong tay, cúi đầu thờ dài, sau khi hủy người giấy đi, tôi viết ngày sinh tháng đẻ rồi đặt vào nước, thẩm đẫm mấy chữ này. Đây là quy định của chúng tôi, không thể tùy tiện đốt cháy người giấy, phải ngâm nước, nếu không kết quả sẽ rất hỗn loạn. Nhìn ngày trên lịch, hôm nay là thứ bảy, đêm nay Chu Nguyên Hạo sẽ trở về rồi. Tâm trạng của tôi lại bắt đầu phức tạp, lấy giấy và tre ra, bắt đầu gấp giấy, thời gian này vì vội vàng xử lý chuyện thần quái, cửa hàng không nhận đơn, buôn bán cũng kém rất nhiều. Gấp được một nửa, điện thoại bỗng nhiên vang lên. “Khương Lăng, là tôi, tôi là Hướng Quốc Dũng đây” Hướng Quốc Dũng là đạo sĩ, trước kia là hàng xóm của tôi, bình thường thì làm thầy xem tướng số và đuổi ma cho người ta, kiếm được rất nhiều tiền, nhưng tôi biết anh ta là đạo sĩ giả, năm đó ngay cả cấp hai anh ta cũng chưa tốt nghiệp, việc này của anh. ta đều là gạt người. Tuy nhiên anh ta giúp đỡ việc buôn bán ở cửa hàng của tôi, đặc biệt là sau khi bố qua đời, ban đầu không ai tin tôi cả, cảm thấy một cô gái trẻ như tôi sao có thể cuộn người giấy tốt được, trong cửa hàng không nhận được đơn đặt hàng nào, sau đó anh ta giúp đỡ, tôi mới có thể buôn bán tốt hơn. “Hướng Quốc Dũng à, gần đây anh lại phát tài ở chỗ nào rồi?” Tôi cười nói: “Đã lâu rồi anh chưa mua đồ gì ở chỗ tôi cả "Không phải tôi đến rồi đây à?” Anh ta có phần sốt ruột: "Chỗ cô có nguyên bộ người giấy không? Đêm nay tôi phải cúng bái làm lễ, cần dùng gấp” "Nếu là người khác thì nhất định không có, nhưng chúng ta là quan hệ gì, đương nhiên phải có rồi” Tôi cười nói: “Cho tôi địa chỉ đi, bây giờ tôi mang đến cho anh.” Nơi đó tên Hoa Anh Đào, là một khu bất động sản cao cấp mới được khai phá, diện tích rất rộng. Vì để bán được giá tốt, chủ đầu tư đã xây dựng một công viên trong khu bất động sản. Ban đầu, công viên mở cửa, những hộ gia đình xung quanh ăn cơm cơm chiều đều thích ra đó tản bộ, kết quả có một buổi tối, một cô gái trẻ tuổi đã treo cổ trên cây ngô đồng ở đó. Bán nhà thì sợ nhất có có người chết, có người chết thì sẽ có vô số chuyện ma quái truyền ra, khu bất động sản này coi như xong rồi. Vì thể bên chủ đầu tư liên hệ Hướng Quốc Dũng, để anh ta tế lễ ở công viên, siêu độ cho cô gái treo cổ kia. Tôi lái chiếc xe bánh mì đến công viên Hoa Anh Đào, bàn thờ đã được bày biện, cây hương đã đốt cháy, có mấy bảo vệ đứng ở xung quanh. Hướng Quốc Dũng mặc áo kiểu Tôn Trung Sơn màu lam, dáng vẻ như cao nhân đắc đạo, có một người đàn ông trung niên mập lùn đứng cạnh anh ta, trên mặt mang theo nụ cười, không ngừng lau mồ hôi. Công viên này, lạnh lẽo tới lạ thường. Tôi nhíu mày, sao âm khí ở đây lại nặng như vậy? Theo lý mà nói, nơi như công viên phải có nhiều nhân khí, cũng tràn đầy dương khí mới đúng. Hướng Quốc Dũng chào hỏi tôi, gọi bảo vệ đến giúp đỡ lấy đồ, tôi một tay cầm một căn nhà giấy, bước đi vẫn rất dễ dàng. Kiểu nhà giấy này nhìn thì như chỉ được làm bằng giấy, nhưng thật ra nó vẫn khá nặng, các nhân viên bảo vệ thấy tôi nhìn gầy yếu mà có thể cầm nhà nhẹ nhàng như vậy thì đều tán thưởng một câu bảo rằng tôi đúng là có sức khỏe. “Khương Lăng, sao gần đây cô lại xinh đẹp hơn nữa rồi?” Hướng Quốc Dũng thấp giọng nói: "Đi Hàn Quốc phẫu thuật thẩm mỹ đúng không? Cô nói cô đó, không có bạn trai mà phẫu thuật cho đẹp vậy để làm gì? Định ôm đùi người giàu à?” “Đi đi” Tôi phất tay: “Nói nghiêm túc, sao anh lại nhận được cái việc này vậy?” Hướng Quốc Dũng nhìn về phía người đàn ông trung niên kia, người đàn ông này họ Tần, gọi là quản lý Tần, Hướng Quốc Dũng nhỏ giọng nói bên tai tôi: “Cô cũng biết đó, thứ mà mấy chủ đầu tư này không thiếu nhất chính là tiền, cũng chịu tiêu tiền, đơn hàng tốt như vậy, nếu tôi không nhận thì không phải là tôi ngốc à?” Tôi nhỏ giọng nói: “Anh phải cẩn thận một chút đấy, tôi thấy công viên này u ám lắm, đừng có không lấy được tiền mà còn rước mấy thứ bẩn thỉu vào thân”. Hướng Quốc Dũng cười: “Tôi lớn như vậy mà còn chưa từng gặp được cái gì không sạch sẽ đầu, sợ cái gì cơ chứ? Có tiền phải nhận mới là lẽ phải. Mấy cái đồ giấy này của cô, bình thường cũng chỉ bán được mấy triệu, lần này tôi giúp cô chào giá ba mươi triệu, quản lý Tần cũng không trả giá chút nào. Thế này đi, cô ở lại giúp tôi, đến lúc đó tôi nói anh ta đưa cho cô một phong bì thật dày”.
Tôi không cần phong bì, nhưng Hướng Quốc Dũng có ân với tôi, tôi không thể bỏ mặc anh ta được. Tôi gật đầu, Hướng Quốc Dũng gọi quản lý Tần đến: "Tôi xem thời gian cũng đến rồi, tôi phải bắt đầu cúng bái, các ông đóng cửa công viên đi, đừng cho ai vào.”
“Vâng, được” Quản lý Tần gật đầu nói: “Thầy Hướng à, nếu cần gì thì thấy cứ việc nói” Các nhân viên bảo vệ đều lùi lại, Hướng Quốc Dũng rút kiếm gỗ đào ra, đâm lên lá bùa chú trên bàn, lá bùa bị đụng phải lập tức bố cháy, anh ta múa may kiếm gỗ, không thể không nói, mấy động tác này nhìn rất chuyên nghiệp. Hướng Quốc Dũng từng nói, trước kia mẹ anh ta từng đưa cơm cho một ăn xin, người ăn xin kia nói muốn thu nhận anh ta làm đồ đệ, nhưng mẹ anh ta không đồng ý, muốn anh ta đặt tâm trí vào việc học. Sau này người ăn xin dạy anh ta hai chiều, nói là đáp lễ cho anh ta vì được ăn uống. Anh ta vẫn luôn rất hối hận, nếu năm đó anh ta có thể bái người ăn mày kia làm thầy, nói không chừng bây giờ đã đi hàng yêu trừ ma khắp nơi. Tôi nghĩ thầm trong lòng, khả năng người ăn mày kia cũng là kẻ lừa đảo, nếu anh đi theo ông ta, bây giờ cũng vẫn là kẻ lừa đảo mà thôi. “Ngũ lôi mãnh tướng, hỏa xa tướng quân, lên trời xuống đất, đuổi sét tránh mây, lập tức xếp hàng, thống lĩnh thần bình, mở cờ triệu tập, không được chậm trễ. Lập tức nghe lệnh!” Anh ta cao giọng đọc chú ngữ, giơ thanh kiếm gỗ đào chỉ thẳng bầu trời, bùm một tiếng, hai cây nến đỏ cao lớn nổ tung ra pháo hoa trắng. Mấy người quản lý Tần khiếp sợ, sau đó vẻ mặt dần trở nên sùng bái, tôi cười thầm trong lòng, đó là bởi vì ngọn nến được bỏ thêm phốt pho trắng mà thôi. “Khương Lăng, bắt đầu đốt người vàng mã đi” Hướng Quốc Dũng nói. Tôi gật đầu, lấy bật lửa ra đốt đôi đồng nam đồng nữ giấy kia. Cúng bái hành lễ tiến hành rất thuận lợi, chỉ là không biết một cơn gió lạnh từ đầu đột ngột thổi tới, thổi bay giấy vàng mã trên bàn thờ. Mấy người quản lý Tân để lộ ra sự hoảng sợ, Hướng Quốc Dũng lại múa may mấy cái, cao giọng nói: "Các loại nghiệp chướng, lập tức rời đi!” Tổi đột nhiên cảm thấy sau lưng hơi lạnh, quay đầu nhìn lại, thấy một bóng trắng chợt lướt qua. Có ma! Tôi nhíu mày, cảm thấy có gì không đúng, liếc nhìn quản lý Tần và bảo vệ, sau đó đi hỏi Hướng Quốc Dũng: "Hôm nay có mấy người bảo vệ đến đây?”. Hướng Quốc Dũng đang tác nghiệp, chỉ nghiêng đầu nói: "Sáu, lúc tôi tác nghiệp thì đừng quấy rầy tôi” “Không đúng” Tôi hít một hơi: “Lúc trước tôi đến đây, thấy ở đây có bảy người bảo vệ” “Vâng, được” Quản lý Tần gật đầu nói: “Thầy Hướng à, nếu cần gì thì thấy cứ việc nói” Các nhân viên bảo vệ đều lùi lại, Hướng Quốc Dũng rút kiếm gỗ đào ra, đâm lên lá bùa chú trên bàn, lá bùa bị đụng phải lập tức bố cháy, anh ta múa may kiếm gỗ, không thể không nói, mấy động tác này nhìn rất chuyên nghiệp. Hướng Quốc Dũng từng nói, trước kia mẹ anh ta từng đưa cơm cho một ăn xin, người ăn xin kia nói muốn thu nhận anh ta làm đồ đệ, nhưng mẹ anh ta không đồng ý, muốn anh ta đặt tâm trí vào việc học. Sau này người ăn xin dạy anh ta hai chiều, nói là đáp lễ cho anh ta vì được ăn uống. Anh ta vẫn luôn rất hối hận, nếu năm đó anh ta có thể bái người ăn mày kia làm thầy, nói không chừng bây giờ đã đi hàng yêu trừ ma khắp nơi. Tôi nghĩ thầm trong lòng, khả năng người ăn mày kia cũng là kẻ lừa đảo, nếu anh đi theo ông ta, bây giờ cũng vẫn là kẻ lừa đảo mà thôi. “Ngũ lôi mãnh tướng, hỏa xa tướng quân, lên trời xuống đất, đuổi sét tránh mây, lập tức xếp hàng, thống lĩnh thần bình, mở cờ triệu tập, không được chậm trễ. Lập tức nghe lệnh!” Anh ta cao giọng đọc chú ngữ, giơ thanh kiếm gỗ đào chỉ thẳng bầu trời, bùm một tiếng, hai cây nến đỏ cao lớn nổ tung ra pháo hoa trắng. Mấy người quản lý Tần khiếp sợ, sau đó vẻ mặt dần trở nên sùng bái, tôi cười thầm trong lòng, đó là bởi vì ngọn nến được bỏ thêm phốt pho trắng mà thôi. “Khương Lăng, bắt đầu đốt người vàng mã đi” Hướng Quốc Dũng nói. Tôi gật đầu, lấy bật lửa ra đốt đôi đồng nam đồng nữ giấy kia. Cúng bái hành lễ tiến hành rất thuận lợi, chỉ là không biết một cơn gió lạnh từ đầu đột ngột thổi tới, thổi bay giấy vàng mã trên bàn thờ. Mấy người quản lý Tân để lộ ra sự hoảng sợ, Hướng Quốc Dũng lại múa may mấy cái, cao giọng nói: "Các loại nghiệp chướng, lập tức rời đi!” Tổi đột nhiên cảm thấy sau lưng hơi lạnh, quay đầu nhìn lại, thấy một bóng trắng chợt lướt qua. Có ma! Tôi nhíu mày, cảm thấy có gì không đúng, liếc nhìn quản lý Tần và bảo vệ, sau đó đi hỏi Hướng Quốc Dũng: "Hôm nay có mấy người bảo vệ đến đây?”. Hướng Quốc Dũng đang tác nghiệp, chỉ nghiêng đầu nói: "Sáu, lúc tôi tác nghiệp thì đừng quấy rầy tôi” “Không đúng” Tôi hít một hơi: “Lúc trước tôi đến đây, thấy ở đây có bảy người bảo vệ” Tôi nhìn kỹ lại mấy người này lần nữa, cũng không phát hiện ra vấn đề gì. Tôi có con mắt âm dương, nhưng mắt âm dương không phải toàn năng, huống chi bây giờ tôi đang mở mắt âm. Mắt âm dương có ba cấp bậc, mắt âm, mắt dương và thiên nhãn, bậc sau cao hơn bậc trước. Đương nhiên, hồn ma cũng có cấp bậc, trên sách nói, mà cũng chia làm ba bảy loại, yếu nhất là ma lang thang, gần như không có lực công kích gì, sau đó là oán quỷ ác ma, ma quái, ma nhiếp thanh, ma tướng và Ma Vương.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]