Chương trước
Chương sau
Chương 17: Chuyển bại thành thắng
Tình huống hiện tại nhất định không phải trùng hợp, người điều khiển ma này không chỉ có thể gọi được ma mà còn có năng lực sai bảo quỷ hồn.
Tôi thực sự là không tự lượng sức mình, chỉ là một kẻ gà mờ lại dám nhận tiền của người khác bắt ma. Bây giờ đúng thật là tự làm tự chịu.
“Cẩn thận!” Cao Thanh Hoàng hét lên và kéo tôi lùi về phía sau, tôi nhìn xuống, một đôi tay duỗi ra từ phía bể bơi, nó gần như nắm lấy mắt cá chân của tôi. Đôi tay đó bắt lấy khoảng không rồi bất ngờ ngoặt lại túm lấy chân của Cao Thanh Hoàng, quá bất ngờ cơ thể của Cao Thanh Hoàng nghiêng ngả sau đó bị kéo mạnh về phía bể bơi. Tôi vội bắt lấy cánh tay của anh ta nhưng sức lực của đôi tay quỷ đó quá lớn, tuy hiện tại sức lực của tôi đã lớn hơn rất nhiều nhưng vẫn không đọ lại được với nó.
Tôi kết ấn “lôi thể”, dồn hết sức đánh thẳng về phía bàn tay ma đó, hét lên: “Ngũ lôi mãnh tướng, sét đuổi mây bay, phá”, vừa dứt lời, tiếng sấm vang lên, bàn tay ma bị đánh tan thành khói đen, tôi tranh thủ kéo mạnh Cao Thanh Hoàng lùi lại, anh ta nhào tới, ôm chặt lấy tôi. Ngay lập tức, tôi ngửi thấy một mùi thối rữa quen thuộc.
Tôi giật mình, tức khắc đẩy anh ta ra, nhưng đã quá trễ, và tôi chỉ cảm thấy được thứ gì đó lành lạnh đang xông thẳng vào mũi. Cơ thể Cao Thanh Hoàng run rẩy, ngã khụy xuống, sắc mặt bắt đầu thâm đen. Anh ta cũng đã bị trúng độc.
Người điều khiển ma đó quả thật là rất quỷ quyệt. Lúc nãy khi Cao Thanh Hoàng khi bị đôi tay quỷ đó kéo đi, người đó đã hạ độc trên người anh ta mà tôi lại quá tập trung vào việc đối phó với bàn tay quỷ đó nên căn bản không phát hiện. Tôi tìm kiếm trên người, lấy ra một gói bột rễ cây mã thầy, đút cho anh ta ăn, tuy rằng không thể giải độc, nhưng có thể tạm thời có thể ngăn cản độc tính lan ra xung quanh. Bột rễ cây mã thầy tuy có thể tạm thời ngăn độc nhưng cũng không phải thần dược như sách nói. Chẳng lẽ rễ cây mã thầy trong sách nói khác với loại bán ở bên ngoài?
“Đừng phí sức, những thứ vô dụng này của cô căn bản không có tác dụng” Một người phụ nữ khá xinh đẹp có giọng nói mang đậm đặc trưng của vùng Tương Nam bất giác xuất hiện bên cạnh bể bơi, trong tay cô ta là một khẩu súng lục.
Người phụ nữ này chính tên trùm buôn ma túy, người điều khiển cổ độc.
Cô ta căm hận nhìn tôi chằm chằm: “Không ngờ trong thành phố này vẫn có người biết cách giải cổ. Hôm nay cô xui xẻo rồi, cô và anh ta bắt buộc đều phải chết”.
Tôi nghiến răng tức giận: “Cô lại có thể nuôi quỷ?”
Mặt của người phụ nữ điều khiển cổ độc kia tràn đầy thù hận: "Cô cuối cùng vẫn có chút năng lực, lại có thể đánh chết hai con ma mà tôi nuôi. Nhưng cái gì cũng có cái giá của nó, đợi hai người chết rồi, tôi sẽ giam cầm linh hồn các người để các người làm quỷ mới, mãi mãi nghe lời tôi mà làm việc” .
Trong sách của bà nội có viết rằng từ xa xưa đã có một số người biết cách nuôi quỷ, luyện hóa quỷ thành nô lệ mặc cho bản thân sử dụng. Những người này được gọi là người nuôi quỷ.
Hiện tại, việc nuôi quỷ nhỏ rất phổ biến thực chất là cũng một kiểu nuôi quỷ vì quỷ nhỏ dễ kiểm soát hơn nên có nhiều người. nuôi quỷ nhỏ hơn.
Người điều khiển ma này vậy mà lại là người nuôi quỷ, chẳng trách mà tập đoàn ma túy này lại có thể thống trị ở Giang Tây nhiều năm như vậy.
Tôi hít sâu một hơi, lôi kéo Cao Thanh Hoàng trên mặt đất đứng lên, đặt anh ta tựa vào chiếc ghế trắng bên cạnh, sau đó bình tĩnh kiểm tra lại.
Trên cánh tay tôi và cánh tay anh ta đã xuất hiện một đường đen như mạng nhện, đường đen có dấu hiệu tiếp tục lan rộng.
“Cổ tơ đen. Nó được làm từ 13 loại côn trùng độc và tóc của một người phụ nữ bị giết oan. Con trùng độc cuối cùng mỏng như sợi tóc. Sau khi xâm nhập vào cơ thể người, nó sẽ sinh sôi nhanh chóng và cuối cùng ăn hết các cơ quan nội tạng của con người”
Người điều khiển cổ độc đứng ở phía đối diện không lên tiếng hưng phấn nhìn tôi, cô ta chĩa thẳng súng về phía tôi, không vội ra tay giết, cô ta đây là đang muốn xem xem bộ dạng của tôi khi bị cổ độc tra tấn đến chết ra sao.
Tôi nói tiếp: “Cổ tơ đen không khó giải quyết chút nào, xem ra cô chỉ có một vài loại cổ bình thường mà thôi” Năng lực của một người có hạn, vừa nuôi ma vừa nuôi cổ, chắc chắn cô ta không thể giỏi cả hai.
Cô ta cười lạnh một cách giễu cợt: “Cô nghĩ rằng tôi sẽ để cho cô có cơ hội giải quyết cổ độc hay sao?” Tôi đứng dậy chắn trước mặt Cao Thanh Hoàng, bình tĩnh hỏi: “Cô đối với Cổ nuốt đầu có hiểu biết bao nhiêu?
Cô ta cau mày: “Đừng cố kéo dài thời gian, Cổ tơ đen trong cơ thể cô sắp bộc phát rồi, tôi muốn xem cô có còn bình tĩnh như vậy không khi cô phải chịu nỗi đau đến chết đi sống lại”
“Nói chung là Cổ nuốt đầu, được sử dụng khi thấy điều khiển cổ muốn liều mạng với kẻ thù địch của mình” Tôi nhìn chằm chằm vào mắt cô ta nói: "Cô có biết tại sao không?”
Cô tiếp tục cau mày, cảnh giác nhìn tôi.
Nhìn biểu hiện của cô ta tối cuối cùng cũng hiểu ra, có chút không nhịn được mà bật cười: “Cô thật sự không biết sao. Xem ra thầy của cô không nói cho cô biết việc Cổ nuốt đầu không thể hạ cho những người phụ nữ khác!”
Cô ta sững người một lúc: “Nói bậy”.
“Cổ nuốt đầu khả năng cắn ngược chủ rất mạnh. Cô nghĩ nếu đặt Cổ nuốt đầu vào người phụ nữ khác, sau giết kẻ thù thì cô sẽ còn sống hay sao? Cô cho là người điều khiển ma khác ngu hơn cô à? Tôi nói cho cô biết, nếu cô thả vào chính mình thì cùng lắm là chết cũng kẻ thù, nhưng nếu thả vào người phụ nữ khác thì cô cũng sẽ bị Cổ nuốt đầu cắn ngược lại, lúc đó không chỉ là mình cô chết mà cả nhà cô, những người có chung dòng máu với cô đều sẽ chết theo”.
“Cái gì?” Cô ta hoàn toàn không biết chuyện này, kinh ngạc tới mức nói nên lời.
“Không chỉ cô sắp chết, mà tất cả những người cùng huyết thống của cô đều sẽ chết, đây mới chính là sự đáng sợ của Cổ nuốt. đầu, cho nên từ xưa đến nay, tất cả Người điều khiển ma đều chỉ dám đặt Cổ nuốt đầu lên người mình mà thôi!”
“Không, cô đang gạt tôi, tôi không tin” Cô ta kích động hét lên
“Không tin thì có thể nhìn xuống rốn của mình” Tôi chỉ vào bụng của cô ta.
Nghe tôi nói dứt lời cô ta một tay cầm súng, một tay vội vàng kéo mở áo của mình ra, quả thật nhìn thấy một đường đỏ trên rốn lan rộng xuống phía dưới.
Cô ta sợ hãi ngẩng mặt thì thào với khoảng không: “Thầy, người có chết cũng muốn kéo tôi theo. Tôi thực sự hận không thể giết người sớm hơn”.
Khó trách, thầy của cô ta đã bị cô ta giết chết rồi, có lẽ người đó đã sớm biết âm mưu của cô ta vì vậy mới không dạy cô ta bản chất thực sự của việc nuôi dạy cổ. Cô ta quay sang nhìn tôi một cách dữ tợn, nói: “Cho dù chết, tôi cũng muốn hai người chết phải cùng tôi” Nói xong, cô ta định bóp cò.
Cao Thanh Hoàng giúp tôi chọn một chiếc túi lớn màu đỏ, giá hơn 30 triệu, so ra tương đối rẻ. Tôi lấy thẻ tín dụng đập trước mặt người nhân viên trong sự kinh ngạc của cô ta, ánh mắt nhìn Cao Thanh Hoàng cũng có chút thay đổi. Ánh mắt đó như muốn nói, lẽ nào người đàn ông bên cạnh mới là kẻ dựa hơi hay sao?
Cảm giác đập tiền này cũng thật là sảng khoái.
Để cảm ơn Cao Thanh Hoàng tôi mời anh ta ăn cơm, anh ta cũng không từ chối, lựa chọn một nhà hàng nhỏ, giá cả không cao nhưng rất không khí rất ấm áp. Ăn được một nửa, tôi vào nhà vệ sinh, nhà vệ sinh nhà hàng này được bài trí khá trang nhã, còn thoang thoảng mùi đàn hương. Sau khi rửa tay xong, bất giác nhìn ngược vào trong gương nhà vệ sinh, có cánh cửa nhà vệ sinh đang tự mình mở ra, bên trong còn có một người phụ nữ.
Không phải là một ma nữ mới đúng.




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.