Bây giờ Tiêu Trình rất không vui, từ sáng sớm hôm nay đến giờ hắn vẫn chưa được nhìn thấy Mạc Phong.
“Tổng giám đốc Tiêu, xin ngài kí tên vào tài liệu này.”
“Bảo giám đốc Mạc của các cô đích thân lên gặp tôi!”
“A, dạ.” Haizz, tổng giám đốc lại bắt đầu lên cơn rồi. Thư kí bất đắc dĩ cầm tài liệu đi. Giám đốc cứ bị tổng tài “cày cấy” ngày đêm như vậy, thân thể thật sự chịu đựng nổi sao?
Giám đốc Mạc đáng thương ngày nào thắt lưng cũng thẳng tắp, thế mà mọi người vẫn thấy đau xót khôn cùng, từ đáy lòng vang lên lời trách cứ tổng giám đốc chẳng biết thương hương tiếc ngọc. Trông bộ dạng đói khát của tổng giám đốc, lần này giám đốc Mạc vào phòng làm sao có thể đi ra được đây?
“A Phong.” Thấy Mạc Phong xuất hiện, Tiêu Trình lập tức vui vẻ nghênh đón.
“Bây giờ anh có thể ký tên được chưa?”
“Được được.” Tiêu Trình sung sướng mở tài liệu ra, xoẹt xoẹt ký một chữ.
“Anh không đọc lại sao?”
“Với em thì anh còn gì không an tâm nữa đâu. Bây giờ ký xong rồi, anh có thể được nhận phần thưởng không?” Tiêu Trình nói xong, hôn lên môi Mạc Phong…
“Ưm…” Lời kháng nghị của Mạc Phong bị nuốt xuống. Người này, cho dù quan hệ của hai người đã công khai rồi cũng đâu thể không chút kiêng dè gì trong công ty như vậy chứ…
Buổi chiều.
“Tổng giám đốc đâu rồi?” Mạc Phong nhìn phòng làm việc trống không rồi hỏi. Bình thường người kia đi làm cứ như bắt cá, đúng lúc quan trọng thì không tìm thấy hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-chong/18926/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.