Tiêu Trình nhìn hội trường kín người, trong đầu cứ vang vọng tiếng ù ù.
Từ sáng sớm hắn đã cảm thấy chóng mặt, đầu óc nặng nề, nhất định là do đã lâu không luyện tập. Tiêu Trình chạy hai vòng quanh khu dưới lầu rồi mới đi làm, ấy vậy mà cảm giác choáng váng không những không biến mất, hiện tại dường như còn nghiêm trọng hơn.
“Tiếp theo, xin được mời tổng giám đốc Tiêu giới thiệu cho mọi người về kế hoạch quý tới của công ty.” Thanh âm ngọt ngào của thư ký truyền đến.
Tiêu Trình đứng lên, đột nhiên thấy trước mặt đen tối, chân mềm nhũn, đầu óc trống rỗng…
Khi Tiêu Trình khôi phục ý thức, không ngờ trước mắt là gương mặt của Mạc Phong.
“Rốt cuộc anh có biết tự chăm sóc bản thân không thế? Sốt cao 39.5 độ còn không biết nghỉ ngơi?!”
“Sốt cao…?”
“Chẳng lẽ anh không hề biết cơ thể mình nóng ran à?”
“Đúng là không biết.”
“Sáng nay tỉnh dậy có thấy khó chịu không?”
“Có, thế nên tôi xuống vườn hoa dưới lầu chạy hai vòng.”
“… Chẳng trách anh lại té xỉu ở công ty.”
“Trời tối rồi à?” Tiêu Trình nhìn xung quanh một chút liền biết đây là phòng bệnh của bệnh viện? Xuyên qua cửa sổ, bên ngoài là một màu đen nhánh.
“Ừ, anh hôn mê tám tiếng đồng hồ. Đã truyền xong nước biển rồi.”
Mạc Phong không nhắc tới thì còn không cảm thấy, nghe những lời anh ta nói, Tiêu Trình cảm thấy quả thật tay trái của mình có gì đó là lạ. Vừa giơ lên nhìn, trên tay còn dán băng dính.
“Đói bụng không? Nào, uống chút cháo đi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-chong/18919/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.