Nhịp đập co rút có quy luật từng chút từng chút an ủi đầu ngón tay lạnh như băng của cô bé, cảm xúc mềm mại hiếm có đó khiến toàn thân cô bé đều bối rối.
Trái tim là bộ phận yếu ớt nhất cũng là bộ phận quan trọng nhất của con người, cho dù đại não đã chết cũng có thể tiếp tục sống, dù sao thì người thực vật cũng có một ngày sẽ tỉnh lại. Nhưng trái tim một khi chịu tổn thương mà ngừng đập thì3đó tuyệt đối sẽ là chết hoàn toàn.
Nhưng mà, cho dù là tính mạng của mình bị đối phương khống chế, Bạch Hi Cảnh lại không lo lắng, không sợ hãi, không buồn bã chút nào. Anh chỉ chăm chú nhìn con gái cưng ở trước mặt ánh, mắt đờ đẫn mờ mịt, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vén tóc mái hai bên gò má cô bé ra sau. Trong lòng, trong mắt anh chỉ có hình ảnh thu nhỏ của con người trước mặt này, dường như móng vuốt0ác ma đang cắm trên lồng ngực chỉ hơi động nhẹ một chút có thể rạch nát trái tim anh, khiến anh vạn kiếp bất phục chỉ là một ảo giác mà thôi.
Vết thương bị cắn trên cổ rất dữ tợn, dòng máu đỏ thẫm không ngừng chảy ra, nhuộm đỏ cả chiếc áo sơ mi trắng tinh của anh, cuối cùng còn men theo chỗ vải rách, tí tách nhỏ lên bàn tay đã đỏ ửng của cô bé. Từng giọt từng giọt, giống như những giọt nước rơi vào5chảo dầu sôi, khiến trái tim trống rỗng lạnh lẽo của cô bé nổ tung. Tầm mắt của Tiểu Tịnh Trần dần dần mơ hồ, trong đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tieu-hoa-thuong-o-thanh-pho/414038/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.