Nghe lời nói thật có chút khoe khoang của Giới Đắc, Phương trường sư phụ hơi nhắm mắt lại, thân hình dường như lại càng thêm mấy phần, cả người lộ ra vẻ mệt mỏi và rầu rĩ: “Giới Đắc, ta đã nghĩ
đến rất nhiều loại khả năng, nhưng không ngờ cuối cùng, người đã lạc lối lại là người thật thà nhất như đệ.” “Lạc lối gì, lạc lối ở đâu? Chẳng lẽ tất cả những con3đường không dựa theo tâm nguyện của huynh đều là lạc lối hết hay sao? Giới Không, đệ đã sớm không còn là Fores chỉ biết lặng lẽ làm nền của năm đó nữa rồi. Yên tâm, để cảm ơn sự chăm sóc nhiều năm của huynh, đệ sẽ đích thân tiễn huynh đi thảo luận với Phật tổ về vấn đề lạc lối và chính đạo!”
Giới Đắc còn chưa dứt lời, cả người liền như mũi tên0rời cung xông về phía Giới Không. Giới Không một chân đột nhiên giẫm mạnh một cái tại chỗ, lực mạnh mẽ đến nỗi giẫm nứt gạch men sứ trên nền nhà. Vết nứt mạng nhện lấy lòng bàn chân của ông làm trung tâm, lan rộng ra từng vòng. Giới Không giống như một ngọn núi cao đứng im tại chỗ, hai tay đột nhiên mở ra, chiếc áo cà sa vừa dày vừa nặng do chân5khí xung kích mà phồng lên, giống như một con đại bàng giương cánh bay lên không trung nghênh đón mũi tên nhọn.
“Bịch!” một tiếng, chân khí tùy ý đụng vào vách tường kim loại xuất hiện một vết bóp méo không theo quy tắc, biến thành một vệt lồi lõm.
Giới Đắc và Giới Không chiến đấu với nhau, hai người đều sử dụng đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tieu-hoa-thuong-o-thanh-pho/414035/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.