Con người ai cũng có lòng trắc ẩn, hơn nữa trên thực tế người mang bữa sáng tới công ty không chỉ có mỗi một mình cô gái đang đứng trước quầy lễ tân kia. Mọi người đều có sự ăn ý ngầm, việc vi phạm nội quy bị bắt được mới gọi là vi phạm nội quy, nếu như không bị bắt thì có thể đục nước béo cò. Đám quản lý nếu như không quá khắc nghiệt thì đều đồng ý cho nhân viên thoải mái một chút, lúc có việc cũng có thể nhận được chút ủng hộ của đám nhân viên. Đối với loại chuyện nhỏ nhặt này, Bạch Hi Cảnh trước giờ đều không quan tâm. Đại Sơn Tiểu Sơn cũng sẽ không quá để ý tới, dù sao thì, sản nghiệp chân chính của bọn họ cũng không phải là ở tòa Trác Định nhỏ bé này.
Cho nên, nhìn thấy cô gái khóc như đứt gan đứt ruột, mà bộ dạng không chút biểu cảm của Đại Sơn cũng nhìn không ra có chút tức giận nào, quản lý lễ tân mới nói một lời khuyên để thăm dò: “Anh Đại Sơn, Tiểu Lạc là một nhân viên lễ tân xuất sắc, đã làm việc ở công ty rất nhiều năm rồi. Hôm nay là cô ấy không đúng, nhưng cô ấy cũng biết lỗi rồi, không bằng anh hãy mở một mặt lưới tha cho cô ấy lần này đi!”
“Đúng vậy, đúng vậy, anh Đại Sơn, tôi nhất định sẽ thay đổi, sau này tôi không dám làm thế nữa.” Tiểu Lạc vội vàng bày tỏ lòng trung thành.
“Anh Đại Sơn, anh hãy tha cho cô ấy một lần đi, cô ấy đã cống hiến cho công ty nhiều năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tieu-hoa-thuong-o-thanh-pho/413864/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.