Dù sao trong lòng Tiểu Tịnh Trần cũng có Phật, tuy rằng do thể chất biến dị mà hung tàn bẩm sinh, nhưng khi ra tay cô bé vẫn phân rõ nặng nhẹ. Trên nguyên tắc, bàn trà vừa chắc vừa nặng có thể đập cho người ta trực tiếp đi gặp Phật Tổ. Nhưng Tiểu Tịnh Trần có thể đập gạt tàn mà không lưu lại dấu vết thì cũng có thể khống chế sức lực không để cho bàn trà đập chết người, chỉ làm cho Anh Đức đơ tại chỗ. Hắn không ngất nhưng cũng không lên tiếng được.
Sau khi lấy bàn trà đập, Tiểu Tịnh Trần ngồi trở về sofa, quét mắt nhìn. Mấy tên đàn em của Anh Đức đã tỉnh lại lập tức rụt cổ lại. Chiếc bàn trà đó vừa rồi thật sự đã đập nhiệt tình và dũng khí của bọn họ thành bụi rồi.
Tiểu Tịnh Trần nghiêm túc nói: “Các người, ai muốn tìm nhóm Dương Tĩnh gây phiền phức thì tự động đứng lên.”
Phật Tổ làm chứng, Tiểu Tịnh Trần thật lòng muốn hỏi thăm một cách chân thành, cô bé không hề tỏ ra uy hiếp. Thế nhưng, sự đe dọa bằng một cái gạt tàn và một bàn trà lúc trước và kết cấu tạo câu cũng như ngữ khí của cô bé đã làm cho lời này khi vào tai người khác thì không giống như một câu hỏi dễ chịu.
Thế là, vài tên đàn em vừa tỉnh lại không khỏi nhìn nhau, sau đó, có người run cầm cập đứng lên. Có một thì sẽ có hai, có ba. Vậy là, càng ngày càng nhiều người đứng ra. Khi tất cả mọi người tỉnh lại, tại hiện trường, trừ Tiểu Tịnh Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tieu-hoa-thuong-o-thanh-pho/413858/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.