“Nghĩa là sáu số bốn cộng vào với nhau, hoặc là bốn số sáu cộng vào với nhau. Đáp án đều như nhau cả.” “Ồ.” Tiểu Tịnh Trần gật đầu, nói như đinh đóng cột: “Hai mươi tư.”
Cô Nguyễn mắt trợn mồm há nhìn Bạch Hi Cảnh và Tiểu Tịnh Trần, quả thật khó mà tin được điều bản thân mình đã nghe thấy. Hai phép tính trước là phép cộng trong phạm vi số mười thì còn được, phép cộng ngoài số mười đã vượt ra khỏi phạm vi học hiện tại, càng không nói đến phép nhân, đó hẳn là chương trình học của lớp hai, lớp ba mới đúng. Hơn nữa nghe lời nói của Bạch Tịnh Trần, bé căn bản không hề biết phép nhân là cái gì, nhưng ngay lập tức lại tính ra được kết quả của phép cộng sáu số bốn.
Đứa trẻ có phản ứng sắc bén như vậy, sao lại có thể là đồ ngốc được 2 điểm môn Toán chứ?
Chẳng lẽ Bạch Tịnh Trần cố ý viết đáp án linh tinh??
Không những bình thường lúc làm bài tập về nhà viết linh tinh, ngay cả lúc thi cũng viết linh tinh, thật không biết nên mắng bé không biết nặng nhẹ, coi trời bằng vung, hay là nên cảm thán một tiếng khô khan: Đúng là một đóa hoa khác người. Cô Nguyễn không nhịn được cũng hỏi một câu: “Tám nhân với chín bằng mấy?” Nhìn ánh mắt mờ mịt của Tiểu Tịnh Trần, cô Nguyễn còn ma xui quỷ khiến bổ sung thêm một câu: “Chính là chín số tám cộng vào với nhau đó, bằng bao nhiêu?”
Tiểu Tịnh Trần dáng vẻ như bỗng dưng tỉnh ngộ, thốt lên: “Bảy mươi hai ạ.”
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tieu-hoa-thuong-o-thanh-pho/413689/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.