Đứa trẻ sáu tuổi đang ở độ tuổi tò mò với mọi thứ. Bởi vì môi trường sinh trưởng và giáo dục từ nhỏ khác biệt nên Tiểu Tịnh Trần ngốc nghếch ngây thơ hơn những đứa trẻ bình thường rất nhiều. Nhưng xuống núi cũng hơn nửa năm rồi, bé đã tiếp xúc với vô vàn loại người khác nhau, người nhà, người thân, bạn bè, bạn học, cảnh sát, cục SHIELD, nhân viên tổ làm phim... ý thức chủ quan của bé đang thức tỉnh, tư duy của bé đang được mở rộng không ngừng.
Mặc dù bản thân bé có trở ngại nhất định về học tập, vẫn ngây ngô không biết gì, nhưng những thứ mà bé suy nghĩ rõ ràng đã bắt đầu trở nên đa dạng hơn. Ngay từ lúc ban đầu ngây thơ không biết gì đến khi có thể hỏi “tại sao”, và đến bây giờ “Lẽ nào tai chảy máu sẽ đau hơn mặt chảy máu sao?”, mặc dù chỉ là một câu hỏi đơn giản nhưng cũng đủ để chứng minh sự tiến bộ của bé.
Sự tiến bộ của bé, Bạch Hi Cảnh có thể nhìn thấy rất rõ ràng, các thiếu niên nhà họ Bạch cũng mơ hồ cảm giác được. Nhưng đối với những người khác đang có mặt ở hiện trường thì đây chỉ vẻn vẹn là câu hỏi ấu trĩ mà một đứa trẻ nói ra mà thôi, căn bản là chẳng có ý nghĩa gì. Nhưng một vài người quá giàu óc tưởng tượng vẫn có thể từ mấy câu hỏi của Tiểu Tịnh Trần xâu chuỗi thành “chân tướng” của sự việc, âm thầm phỏng đoán vai diễn của cô gái trong tình huống này.
So với Bạch Uy Thần ăn mặc quái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tieu-hoa-thuong-o-thanh-pho/413686/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.